Chuyện “quy hoạch treo” các công viên tại Tp.HCM:
Khu vực nội thành Tp.HCM hiện chỉ có 113 công viên, vườn hoa và thảm cỏ với quy mô 233 hecta, chiếm 1,7% tổng diện tích đất tự nhiên của thành phố. Vậy mà với số lượng “mảng xanh” ít ỏi đó, chúng ta còn quản lý không nổi, để các công viên bị “xẻo thịt” một cách không hề thương tiếc làm nơi buôn bán, kinh doanh.
Môi trường thư giãn xanh – sạch hiếm hoi của người dân bị biến thành nơi tụ tập ồn ào, nhếch nhác. Mặc dù UBND Tp.HCM đã có công văn số 1565/UB-ĐT, trong đó quy định rõ: “Không được phép đưa các hoạt động mua bán, kinh doanh vào công viên dưới bất kỳ hình thức nào” nhưng thực tế cho thấy việc quản lý công viên hiện nay hoàn toàn bị buông lỏng. Khuôn viên của nhiều công viên như Hoàng Văn Thụ (quận Tân Bình), Gia Định (quận Gò Vấp), Văn Lang (quận 5), phú Lâm (quận 6) đang bị các quán cà phê giải khát và đội quân bán hàng rong như kem, xúc xích, bò bía biến thành cứ điểm. Đáng lo ngại hơn, nhiều công viên hiện nay còn bị các loại tệ nạn xã hội “tấn công” một cách công khai. Như vậy với số lượng ít ỏi công viên đang có, chúng ta còn quản lý không nổi. Vậy mà oái ăm thay, thành phố hiện còn có hàng trăm công viên đang tồn tại trên… giấy và trong các quyết định phê duyệt quy hoạch của Nhà nước. phải chăng đó chỉ là một hình thức “quy hoạch” về mặt “lý tưởng” trong tình hình thành phố đang ngày càng ô nhiễm trầm trọng như hiện nay?
Điều đáng nói là những dự án này tuy đã “án binh bất động” hơn chục năm nay vì thiếu kinh phí thực hiện nhưng vẫn gây ra không ít phiền hà cho cuộc sống của người dân. Do bị gắn cái mác “quy hoạch treo” nên không ai có thể xây cất hoặc chuyển nhượng nhà cửa.
Vừa qua UBND quận Tân phú đã đề xuất thành phố nên chuyển một phần diện tích đất thuộc các dự án quy hoạch công viên làm nhà ở để người dân được an cư lạc nghiệp, đổi lại khuyến khích người dân tự nguyện nhượng lại một phần đất quy hoạch cho Nhà nước. Lý do của việc này là khi làm như vậy, các địa phương sẽ không còn đau đầu khoản kinh phí đền bù, giải toả; nguyên nhân “quy hoạch treo” mới nhanh chóng được xoá bỏ. Bên cạnh đó, việc làm này còn giúp tạo được sự đồng thuận từ phía người dân bởi chỉ khi Nhà nước và nhân dân cùng hợp tác, “nút thắt” đầu tiên của bài toán quy hoạch “treo” mới được gỡ bỏ. Tuy nhiên vấn đề là sau khi giải toả gánh nặng kinh phí, các cơ quan chức năng còn phải tính toán, cân nhắc, chọn ra phương án thích hợp nhất cho bài toán quy hoạch.
Cây xanh rõ ràng là cần thiết, song giữa việc bỏ ra hàng trăm, thậm chí hàng ngàn mét vuông để lập công viên, đáp ứng nhu cầu thư giãn, hóng mát và tập thể dục của một bộ phận dân cư so với việc sử dụng diện tích đó để mở rộng đường sá, phục vụ nhu cầu đi lại của hàng triệu người, phương án nào cấp thiết hơn? Nếu sở Giao thông vận tải chỉ chăm chăm lo cải thiện mấy con số thống kê tỷ lệ cây xanh bình quân trên đầu người mà không cần biết các công viên đó được sử dụng như thế nào, cũng như chú ý đến các vấn đề về ô nhiễm không khí do giao thông quá tải và ùn tắc gây ra thì đến một lúc nào đó, thành phố lại phải tính đến chuyện dỡ bỏ công viên, tăng diện tích mặt đường cho xe chạy như trường hợp công viên Hoàng Văn Thụ mới đây. Như vậy lãng phí sẽ tăng lên gấp bội, cuộc sống người dân cũng chịu nhiều xáo trộn.
Do vậy khi đứng trước bài toán quy hoạch công viên, thiết nghĩ các cơ quan chức năng nên suy xét và cân nhắc thật kỹ, tìm ra phương án khả thi nhất. Những quy hoạch nào không còn thích hợp với thời điểm hiện tại nên mạnh tay xoá bỏ, những tồn tại đang có cũng cần được quản lý và bảo dưỡng một cách chặt chẽ, nghiêm túc. Đừng làm khổ người dân chỉ vì sự bất lực trong việc quản lý và quy hoạch công viên!
DiaOcOnline.vn – Theo