Nhà tôi trước kia ở cuối phố Phan Chu Trinh. Từ nhỏ tôi vẫn ra quảng trường Cách mạng Tháng Tám và Nhà Hát Lớn Hà Nội chơi. Nhiều năm sau đó, khu vực này bị quây kín. Nhưng gần đây tôi thấy bất ngờ hiện ra một công viên như trong chuyện cổ tích. Người gửi: TS. Kiến trúc sư Nguyễn Dũng Nhà tôi trước kia ở cuối phố Phan Chu Trinh. Từ khi còn bé tôi đã thấy khu đất hình tam giác ở đầu phố, gần quảng trường Cách mạng Tháng Tám và Nhà Hát Lớn Hà Nội. Ở đó có một trạm xăng dầu, phía sau là một vườn cây khá rậm. Mỗi khi đến hè, khu vườn inh ỏi tiếng ve kêu và đỏ rực màu hoa gạo. Mẹ tôi nói nếu ai bị “hạt gạo” (cục thịt thừa) mọc ra ở tay, chân nếu tìm đến cọ nhẹ cái mụn đó vào gốc cây gạo, vừa cọ vừa nói “gạo ơi tao trả cho mày” thì chỉ một vài hôm sau là “hạt gạo” sẽ tự rụng lúc nào không biết. Nhiều năm sau, khu vực này được giải phóng mặt bằng, quây kín để chuẩn bị xây dựng một công trình cao tầng, có thời kỳ được tạm sử dụng làm bãi để ô tô, rửa xe…
Đã chuyển nhà hơn 10 năm, nhưng mỗi khi có dịp tôi lại về qua phố cũ, nơi tôi đã lớn lên với bao dấu ấn, kỷ niệm của tuổi thơ. Và lần này, khi đi xuôi chiều gần hết con phố xưa, một vườn hoa bất ngờ hiện ra trước mắt tôi như một hình ảnh thần tiên trong chuyện cổ tích. Vườn hoa này tuy không được đầu tư nhiều nhưng có vai trò như một cánh cổng mở rộng tầm nhìn hướng tới quảng trường Cách mạng Tháng Tám và các công trình lân cận. Tôi từng mòn chân chạy nhảy trên những bậc cấp của nhà hát lúc còn bé, từng leo lên nóc nhà hát và ngắm cảnh thành phố trong một dự án trùng tu mái nhà… nhưng chưa khi nào tôi được chiêm ngưỡng công trình này từ một góc nhìn đẹp và lạ như bây giờ cùng lúc, tôi có thể nhìn thấy hầu hết các công trình lân cận xung quanh quảng trường, Nhà Hát Lớn, khách sạn Hilton Hanoi Opera… đang rực sáng bởi ánh nắng, nổi bật trên nền trời thu xanh ngắt. Tôi nghe thấy những tiếng trầm trồ ngạc nhiên thú vị của nhiều đôi bạn trẻ đi ngang qua. Tôi lượn vài vòng xung quanh vườn hoa, không thấy có biển ghi tên, có lẽ công trình chưa hoàn thành hoặc chỉ được xây dựng tạm thời? Dù thế nào đi nữa với tôi, đây là một công trình đẹp nhất của Hà Nội, một công trình thiết thực vì đời sống tinh thần của nhân dân và chào mừng kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long. Vườn hoa được hình thành sẽ làm đẹp thêm Hà Nội, làm đẹp thêm tâm hồn những người thực sự yêu Hà Nội. Tôi như thấy cây gạo ngày xưa đang nở hoa đỏ tươi trên nền trời xanh biếc, tạo nên ấn tượng tươi đẹp cho tuổi thơ và hồn thiêng nơi chốn. * Ý kiến của bạn? |