Nếu phải chọn một công trình trong đó vật liệu kính và cacbon tổng hợp được sử dụng có hiệu quả cả về thẩm mỹ và công năng, có lẽ trường múa Laban xứng đáng để giới thiệu ở đây
Các thảm cỏ xanh của khu vườn Laban được thiết kế linh hoạt, đa năng và táo bạo như những khối xanh chuyển động và dẫn hướng đến lối vào chính công trình |
Năm 1997, hai kiến trúc sư người Thuỵ Sĩ Jacques Herzog và Pierre De Meuron (cũng chính là tác giả của sân vận động tổ chim, nơi diễn ra thế vận hội Bắc Kinh 2008) đã giành được giải nhất trong cuộc thi quốc tế thiết kế và xây dựng Trường múa Laban (Laban Dance Centre).
Nằm ở phía đông nam của thủ đô Luân Đôn, bên bờ rìa con sông Deptford, toà nhà đã tạo ra một điểm nhấn hết sức hữu hình và mạnh mẽ cho sự tái sinh không ngừng của Deptford và khu vực xung quanh. Các kiến trúc sư đã đặc biệt quan tâm đến việc giữ gìn những đặc điểm hiện tại của khu vực như nhà thờ St. Paul của Deptford, được thiết kế bởi kiến trúc sư Thomas, một trong những nhà thờ mang phong cách Baroc, còn nguyên vẹn nhất của cả nước Anh cho đến thời điểm hiện tại. Cũng như là sự ảnh hưởng của công trình lên hệ thực vật ở rìa sông cũng đã được cân nhắc hết sức cẩn thận. Về mặt cấu trúc của công trình, bằng cách mở hình vòng cung của mặt tiền phía trước đã đem lại hiệu quả về việc nới rộng giới hạn không gian và tạo ra một địa điểm gặp gỡ của khu vườn Laban. Các thảm cỏ xanh được thiết kế linh hoạt, đa năng và táo bạo như những khối xanh chuyển động đóng vai trò làm lối dẫn vào trung tâm, và đồng thời cũng là để đi dạo, vui chơi thư giãn. Màu sắc quyết định nhịp điệu và sự định hướng cho cả bên ngoài lẫn bên trong công trình. Các kiến trúc sư đã kết hợp với nghệ sĩ hình ảnh Micheal Craig Martin cho kế hoạch trang trí đầy táo bạo này. Mặt ngoài công trình được bao bọc bởi các tấm kính lớn, trong suốt hoặc đục mờ, tuỳ thuộc vào yêu cầu của các không gian phía trong có cần được nhìn ra ngoài hay không. Và các tấm cacbon tổng hợp mờ đục màu vàng chanh, ngọc lam và đỏ tươi được bao phủ bên ngoài các tấm kính, đóng vai trò như hàng rào bảo vệ, ngăn các tia mặt trời (bức xạ và khúc xạ) trực tiếp tác động vào không gian nội thất. Những hình bóng của các vũ công là một phần quan trọng trong bản sắc của Laban. Ban ngày những hoạt động thường nhật như tập luyện những vở kịch, điệu múa hay các hội thảo đều có thể nhìn thấy từ phía ngoài công trình qua các bức tường mờ và qua các tấm kính lớn đã tạo ra một hiệu ứng và là một phần của bản sắc kiến trúc đặc trưng không thể nhầm lẫn của toà nhà. Ban đêm Laban giống như một chiếc đèn lồng sặc sỡ hay một chiếc đèn hiệu toả sáng khu vực bờ rìa sông Deptford. Nội thất của công trình được thiết kế giống như những “khung cảnh của đường phố” của vùng thành thị. Tất cả các hoạt động diễn ra hàng ngày được hoà trộn và phân chia làm hai mức độ cho sự giao tiếp trong toàn bộ công trình. Phòng biểu diễn chính rộng cho 300 chỗ ngồi, đặt ở chính giữa toà nhà, được nhấn mạnh như điểm định hướng chính của “không gian thành phố” được mở cửa ở ngay tầng đầu tiên. Thư viện quán ăn tự phục vụ, khu hành chính được gắn kết với nhau thông qua những bức tường trong suốt hoặc đục mờ. Các xưởng vẽ có hình dáng kích thước và màu sắc khác nhau, được đặt ở tầng trên cùng với cửa sổ nhìn ra hành lang và lấy ánh sáng tự nhiên từ phía mặt ngoài. Ba cầu thang chính bằng vật liệu bê tông, được sơn phủ bằng một lớp than chì đen bên ngoài, có hình xoắn ốc được thiết kế rộng rãi, trở thành trung tâm của nơi gặp gỡ, trò chuyện. Các tay vịn bằng vật liệu gỗ uốn mềm mại được sử dụng khắp nơi trong công trình. Ba khoảng sân trong ngoài chức năng cung cấp ánh sáng tự nhiên cho không gian nội thất còn tạo ra sự kết nối và định hướng không gian cho toàn bộ công trình, đánh dấu sự tiếp cận của cầu thang với lối đi chính và khu vực mái… Laban được đặt tên theo Rudolf Laban, một trong những nhân vật quan trọng của trường phái múa hiện đại châu Âu. Ông là một vũ công, một nhà lý luận về nghệ thuật múa và đã có tác động rất lớn trong việc cải tổ các cách thức đào tạo vũ công. Ông cũng là người phát minh ra một hệ thống ghi lại các chuyển động được biết đến với tên gọi Labanotation. Công trình trung tâm múa Laban được hoàn thành năm 2003, và cùng với Laban hai kiến trúc sư Jacques Herzog và Pierre De Meuron đã giành được giải thưởng Stirling (giải cho công trình hay nhất trong năm của Vương quốc Anh).
Toà nhà đã tạo ra một điểm nhấn hết sức hữu hình và mạnh mẽ cho sự tái sinh không ngừng của Deptford và khu vực xung quanh | |
Công trình mang âm hưởng của sự vận động không ngừng, của tuổi trẻ, sự nhanh nhẹn… giống như những sinh viên theo học ở đó | Vật liệu cacbon tổng hợp |
Mặt ngoài của công trình được bao bọc bởi các tấm kính lớn và các tấm cacbon tổng hợp màu vàng chanh, ngọc lam và đỏ tươi | |
Cầu thang bằng vật liệu bê tông và được sơn phủ bằng một lớp than chì màu đen. tay vịn gỗ uốn mềm mại được sử dụng nhiều trong công trình | |
Màu sắc rực rỡ và các bức tranh tường đã tạo nên những không gian nội thất sống động | |
Sự tinh tế trong việc sử dụng vật liệu cho công trình đã tạo ra một điểm nhấn hữu hình bên bờ sông Deptford, phía đông nam thủ đô Luân Đôn |
Diện tích công trình 8.203m2
Giành giải nhất 1997
Thi công năm 2001 – 2003
Chủ công trình Trung tâm Laban
Kiến trúc sư Jacques Herzog và Pierre De Meuron
Ths-KTS Vũ Hoàng Hà
(M A BFH/HES-SO)
Genève – Thuỵ Sĩ