căn phòng tầng áp mái của một đứa trẻ. |
nhu cầu của những đứa trẻ, người độc thân và người có tuổi luôn khác nhau. chính vì vậy, nơi sinh sống của họ cũng không thể giống nhau. khi thiết kế nếu không chú ý vấn đề này, người sử dụng sẽ cảm thấy không thoải mái.
đối với bọn trẻ, phòng riêng thường mang tính khoáng đạt và nhiều khi lãng mạn. chẳng hạn, một cậu thanh niên 20 tuổi có thể sẽ rất hứng thú với căn phòng ở tầng áp mái. đó là một không gian mở liên hoàn, rộng rãi, thông thoáng, có thể vừa quan sát được phố xá, vừa có thể ngắm nghía mây trời thông qua giếng trời. có thể sử dụng kính ép an toàn hai lớp hoặc những loại mi-ca khó vỡ để dựng vách ngăn.
cách thức sắp đặt đồ đạc không nhất thiết phải theo một trình tự nào và hoàn toàn ngẫu hứng. đèn chiếu có thể sử dụng nhiều màu, không cần tập trung. những đứa trẻ (không quá nhỏ) càng được ở trên cao, chúng lại càng hứng thú. như vậy đồng nghĩa với việc chúng có được một chốn riêng tư thật sự.
trái lại, phòng của người già không nên tách biệt với phòng của các thành viên khác và chỉ nên đặt ở tầng thấp, tối đa là tầng hai. đó phải là nơi yên tĩnh và thoáng, có khoảng mở nhìn ra sân vườn, trời mây hay công viên… dưới dạng cửa kính có rèm kéo. nếu có thể, nên tạo không gian thư giãn ngay bên trong căn phòng này. các khu vực chỉ nên ở một cao độ để tránh gây khó khăn cho việc đi lại. điều quan trọng nữa là cần bố trí khu vệ sinh thông với phòng ở.
(theo sài gòn tiếp thị)