Giữa ban ngày, gốc cây, cột điện, vỉa hè, vườn hoa, công viên, thậm chí trạm biến cao áp đều có thể thành nơi “xả nỗi buồn” của nhiều người với thái độ rất ung dung. Dọc khuôn viên vườn hoa sát đường Láng (quận Đống Đa, Hà Nội) và sông Tô Lịch, những cảnh tượng mất mỹ quan ấy, đáng tiếc, lại thường xuyên diễn ra. Hồn nhiên… ở công viên Không biết từ bao giờ, dải khuôn viên vườn hoa dọc đường Láng đã bị biến thành nơi “gửi tình yêu vào đất” của những người mang “nỗi buồn”. Họ gồm đủ thành phần, xe ôm, lái taxi, thợ xây…và cả những người đeo kính xách cặp da. Đàn ông thì có thể đứng ngay bên vệ đường, “hồn nhiên” không kém gì trẻ con, còn đàn bà thì ít và “lịch sự” hơn, chọn địa điểm xa và thường là sau bụi cây lớn. Đây là hành động không chỉ gây ô nhiễm môi trường và lây lan mầm dịch bệnh mà còn gây mất mỹ quan đô thị. Chị Nguyễn Thị Hoa, phố Quan Nhân, Cầu Giấy, cho biết “Tôi thường xuyên ra đây tập thể dục. Hôm nào cũng phải chứng kiến vài “ông” ra phóng uế. Tôi rất bất bình vì thảm cỏ cũng là nơi chúng tôi ra ngồi nghỉ ngơi. Theo tôi nên có biện pháp nghiêm khắc để ngăn chặn tình trạng này, ví dụ như phạt tiền hay thông báo về gia đình và địa phương, nơi người đó cư trú”.
Không biết do vô tình hay cố ý, một số người đã chọn trạm biến áp điện cao thế đặt dọc khuôn viên làm nơi chia sẻ “nỗi buồn”. Mối nguy hiểm tiềm ẩn khi các trạm biến áp hiện nay đã bị hoen gỉ phần dưới, có thể phóng điện bất cứ lúc nào. Bác Nguyễn Trường Thành, Ban Tự quản đô thị phường Láng, Đống Đa cho biết: “Rất nhiều người, nhất là xe ôm thường xuyên ra đây vệ sinh. Đấy, chú cứ đứng ở đây một lúc là sẽ thấy vài ba ông bước vào khuôn viên. Tôi rất khó chịu, vì nó rất mất mỹ quan, chỗ này là chỗ gì mà các ông cứ dễ dãi ra đi vệ sinh vậy? Tôi cũng chưa thấy một trường hợp nào bị bắt hay phạt tiền vì vấn đề này cả”. “Cha chung không ai khóc” Được biết, dọc đường Láng, đã có 3 nhà WC công cộng do Xí nghiệp môi trường đô thị số 4 quản lý. Theo quy định thì người dân có thể vào đi vệ sinh miễn phí, nhưng thực tế là các nhân viên ở đây đã và đang ngồi cửa thu tiền với giá 1000đ – 2000đ/lượt. Như vậy có còn là nhà vệ sinh “công cộng” theo đúng nghĩa hay không? Tại sao có nhà vệ sinh mà không sử dụng? Trả lời câu hỏi này, một thanh niên sau khi phóng uế sai quy định đã trả lời: “Ra ngoài cho mát, lại đỡ tốn tiền phí đi nhà vệ sinh công cộng”(?)
Thiếu nhận thức về vấn đề bảo vệ môi trường, tâm lý “cha chung không ai khóc” là nguyên nhân của những hành động thiếu văn minh nói trên. Họ vô tư “xả” bậy mà không ý thức được hậu quả của hành động đáng lên án đó. Đầu tiên, đây là bước tiếp tay cho những bệnh truyền nhiễm lây lan nhanh hơn như tiêu chảy, tả, cúm…bởi khuôn viên bị phóng uế đồng thời cũng là điểm hóng mát, vui chơi của các cụ già, em nhỏ và các đôi nam nữ trong những ngày hè oi ả. Chưa nói đến một số công trình bằng kim loại như trạm biến áp điện cao thế, cột điện, biển báo… nằm dọc khuôn viên bị hoen gỉ nặng tiềm ẩn mối nguy hiểm.
Hơn thế nữa, dọc đường Láng còn có nhiều trường tiểu học và THPT. Chúng ta luôn giáo dục và nhắc nhở các em phải bảo vệ, giữ gìn vệ sinh môi trường nhưng nếu người lớn không làm gương thì liệu những bài học của các em có đi vào cuộc sống? Nếu thế hệ sau cũng bắt chước hành động đó thì tương lai khẩu hiệu “xanh – sạch – đẹp” có còn được phát huy nữa không? Đã một thời gian, người dân Hà Nội vui mừng khi các cơ quan chức năng của thành phố đề xuất nhiều biện pháp mạnh để xử phạt đối với những hành vi gây mất mỹ quan đô thị, phóng uế bừa bãi làm ảnh hưởng đến môi trường và hình ảnh Hà Nội thanh lịch. |
Đường Láng – Hà Nội vườn hoa biến thành WC
276