Hội chợ Vietbuild là đất để doanh nghiệp phô bày sản phẩm của mình với khách hàng. Gọi là Hội chợ của ngành xây dựng nhưng phải thấy rằng Vietbuild phục vụ chủ yếu là khách hàng ở mảng nhà dân dụng – những người đang và sắp xây nhà. Do vậy, sức hút của Vietbuild là rất lớn.
Năm 2008, gần 25 nghìn lượt người tham quan, điều dễ thấy nhất là sự phân lô chưa hợp lý. Do không có nơi chuyên tổ chức hội chợ đúng nghĩa, nên dẫn đến hạn chế trong khâu tổ chức. Từ việc loay hoay, giành giật từng đề-ci-mét đường để đưa xe vào bãi gửi đến việc tìm đỏ mắt một tấm bảng có dòng chữ thân quen “Exit” là nan giải như nhau. Hỏi nhân viên bảo vệ thì nhận được một câu trả lời “Chúng tôi chỉ bảo vệ trật tự chứ không rành đường trong khu này”. Tại sao không lập nên những đội hướng dẫn viên để chỉ đường cho khách tham quan? Bản thân tôi, đi tham quan các gian hàng mất chừng hai tiếng đồng hồ và việc đi tìm nơi mình xuất phát cũng mất chừng đó thời gian. Đành rằng ban tổ chức đã rất chu đáo bằng cách dán những tờ giấy có sơ đồ mặt bằng toàn khu nhưng lại thiếu một dòng chữ không kém phần quan trọng là “Bạn đang ở đây”. Một phần, nhà thi đấu có mặt bằng được thiết kế đối xứng qua hai trục vuông góc nên cả 4 cổng đều là cổng chính của hội chợ. Dấu hiệu để biết mình đang ở cổng thuộc con đường nào cũng trở nên vô nghĩa bởi bandrole và biểu ngữ rợp trời được gắn kín hàng rào xung quanh. Thứ đến, việc bố trí các gian hàng chưa khoa học khiến người đi hội chợ rất lúng túng và bị phân tán. Tức là một lối đi có tất cả các sản phẩm của ngành xây dựng như kiến trúc, bất động sản, đèn chiếu sáng, giấy dán tường… Nên chăng, ban tổ chức chủ động phân loại và sắp xếp từ trước và phân thành từng khu vực cụ thể và qui định khu đó là khu gì, nằm ở đâu, đi hướng nào ngay từ ngoài cổng. Khi đó người đi sẽ đỡ mất nhiều thời gian hơn trong việc đi tìm một sản phẩm cụ thể của một ngành cụ thể. Ví dụ, người đi hội chợ muốn đến gặp các nhà tư vấn thiết kế để thăm dò ý kiến, người đó phải đi đến khu A, vì khu A là nơi tập trung các Cty thiết kế kiến trúc chẳng hạn. Còn hơn là phải rảo bước hàng tiếng đồng hồ lục lọi trong một khuôn viên gần… 5ha để tìm sản phẩm mình cần đã được phân bố một cách ngẫu nhiên khắp nơi trên diện tích rất rộng đó. Kết quả của sự tìm kiếm đó là một túi xách đầy ắp brochure và tờ rơi quảng cáo được các nhân viên tiếp thi “nhét” vào tay chứ không phải phát như thông thường. Ở Quảng Châu- Trung Quốc cũng có một hội chợ tương tự hội chợ Vietbuild như ở nước ta, nhưng quy mô lớn hơn 20 lần. Một người khách đến thăm, nếu cần tham khảo các sản phẩm về cách nhiệt chẳng hạn người đó có thể định vị nơi cần đến ngay từ cổng vào thông qua những mũi tên được tô màu và các hướng dẫn viên. Khách tham quan chỉ đi theo mũi tên có màu như đã xem hướng dẫn ngoài cổng. Chứ không như ở ta, khách tham quan có sức khoẻ thì đi bằng hết các gian hàng mới tập hợp đủ thông tin về sản phẩm mình cần. Cuối cùng, là thời điểm tổ chức hội chợ. Liệu thời điểm tổ chức vào tháng 9 hàng năm có phải là thời điểm mang lại nhiều hiệu quả không? Dân ta thường không thích xây nhà hai năm (tức từ năm này sang năm kia) nên mùa khởi công nhiều nhất là tháng 5 hoặc tháng 6 để xong nhà trước Tết. Vì tháng 9 là thời điểm các chủ nhà đã chuẩn bị xong vật liệu hoàn thiện, nên những sản phẩm được bày-bán ở hội chợ sẽ thiếu sức hút. Vô hình trung các doanh nghiệp mất cơ hội thương mại với một mảng khách hàng tương đối lớn. Theo tôi, thời điểm hợp lý và hiệu quả nhất là đầu năm. Hội chợ không phải là nơi để ban tổ chức đứng ra gom các doanh nghiệp và thuê một nơi rất rộng để khách hàng “tiện” hơn trong việc tiếp xúc với sản phẩm mới và sản phẩm mình cần. Ban tổ chức nên đặt lên bàn những tiêu chí khác để người dân thấy được sự phát triển của ngành xây dựng và người dân thấy được sự phát triển về trí tuệ. Đó là việc cần phải suy nghĩ trong hội chợ tới. |
Nhặt vài viên sạn cho Vietbuil
23