Công trình cải tạo, nâng cấp đường Láng – Hoà Lạc (Hà Nội) gần hoàn thành. Mỗi ngày, vóc dáng của con đường đẹp nhất Việt Nam càng hiện rõ. Với toan tính: Một căn hộ ở các KĐT An Khánh, Quốc Oai, Dương Nội (cạnh đường Láng – Hoà Lạc)… có giá từ 2 – 3 tỷ đồng, mà phải nộp tiền rồi mấy năm sau mới được nhận nhà, trong khi chỉ cần 2/3 số tiền đó, có thể xây ngay được một biệt thự trên 200 – 300m2 đất cách các KĐT đó không xa, hạ tầng cũng khá tốt nên người ta đua nhau đổ về mua đất tại các địa phương gần đường cao tốc Láng – Hoà Lạc thuộc các huyện Hoài Đức, Quốc Oai, Thạch Thất… khiến cho giá đất tại đó biến động dữ dội. Có người mua đất là có “cò” đất. Những ngày đầu năm 2010 này, tôi quyết định dành một thời gian khá dài để thâm nhập thế giới “cò”đó.
Bài I: “Cò bợ” Sếp cũ của tôi, về hưu đã 2 năm, một hôm bỗng gọi điện cho tôi : – Ông Thụy ơi, tôi hiện có bảy, tám trăm triệu đồng, muốn mua một mảnh đất ở gần chỗ ông. Ông kiếm cho tôi một miếng nhá. Tôi phàn nàn : – Cách đây mấy năm, em rủ thì chị chả nghe. Ngày ấy, với bẩy tám trăm triệu, chị có thể mua được cả ngàn mét vuông. Bây giờ, không biết có mua được hai trăm mét không, mà khó mua đấy. – Lúc đó, làm gì đã có điều kiện. Thôi ông cứ kiếm cho tôi một mảnh đi. Có gì điện cho tôi. Về xem, được là tôi quyết luôn. Lùng khắp xã nơi tôi cư ngụ, tôi không sao kiếm được thửa đất hợp với túi tiền của chị. Dọc đê Song phương bên tả sông Đáy, nơi đường vành đai 4 của Hà Nội sắp đi qua, và khu đô thị vành đai 4 (còn gọi là KĐT Nga) sắp được xây dựng cạnh đó, vào quãng năm 2005 – 2006, giá đất ở chỉ từ 1 – 1,5 triệu/m2, thì giờ đã 10 – 12 triệu đ/m2 rồi. Tại những địa phương như Sơn Đồng, Di trạch (huyện Hoài Đức)… giá mỗi m2 tới 15 triệu. Những nơi có giá 3 – 4 triệu đ/m2 thì sâu thẳm, không thể ở được và đường đi rất vất vả. Bí quá, tôi phải ra thị trấn Quốc Oai nhờ một “cò” đất là Nguyễn Văn Nghĩa. Sau khi đặt vấn đề, tôi bả – Đây là sếp cũ của anh, chú giúp được thì giúp, cấm chặt chém, nghe chưa. Tất nhiên là khi xong việc, người mua sẽ có quà cho chú. – Bác yên tâm. Đã là sếp cũ của bác, thì em chỉ làm “cò bợ” thôi. – Cò bợ, nghĩa là thế nào? – Nghĩa là thứ cò lương thiện nhất, thật thà nhất. Biết được ông A có thửa đất muốn bán, anh cò này tìm đến đặt vấn đề: Nếu tôi đưa được khách mua đến, ông bán được thì ông thưởng cho tôi bao nhiêu. Nếu số tiền thưởng mà chủ đất đưa ra khiến anh ta hài lòng, thì anh ta sẽ đi tiếp thị. Tìm được ông B muốn mua chẳng hạn, anh ta lại đặt vấn đề: Nếu tôi tìm được cho ông một thửa đất ưng ý, thì ông thưởng bao nhiêu. Được lời, hắn sẽ hẹn chủ đất ở nhà để hắn đưa khách đến. Chủ đưa khách đi xem đất, rồi 2 bên tự thương lượng, mặc cả với nhau, anh cò không tham gia ý kiến. Nếu mua bán xong, hai bên làm giấy giao kèo, bên mua đặt cọc cho bên bán một cái là “cò” thăn luôn phần tiền thưởng của bên bán trong số tiền đặt cọc đó. Và sau khi mua bán xong, làm được sổ đỏ mới rồi, thì người mua lại cho hắn một món nữa. – Thường thì người ta thưởng cho chú bao nhiêu? – Bên bán thưởng 2,5%. Như trường hợp này, sếp của bác có tám trăm triệu, nếu em tìm được thửa đất vừa giá đó, mà việc mua bán thành công, thì người bán sẽ cho em hai mươi triệu. Còn sếp của bác, thì em cứ xin mười triệu. Thường thì cò đất nào cũng kiêm luôn cò giấy tờ. Nếu hai bên nhờ em sang tên đổi chủ trong sổ đỏ, thì chỉ mươi ngày, nửa tháng là xong, em lại được các bên thưởng cho tý nữa. – Bây giờ, chú đã biết có miếng đất nào muốn bán chưa? – Sếp của bác, thì tất nhiên là có nhà ở Hà Nội, có ôtô riêng rồi, phải không nào. Bây giờ bác phải cung cấp cho em mấy thông tin này, thì em mới đi tìm được. Một là, sếp định mua đất để làm một cái biệt thự cuối tuần về nghỉ hay là mua rồi xây tường bao để đấy, chờ giá đất lên bán đi kiếm lời. Nếu mua làm nhà nghỉ thì sếp ông hay sếp bà đứng tên, sếp ông tuổi gì, sếp bà tuổi gì. – Chú cần những thông tin đó làm gì? – Nếu chỉ mua để rồi sau này lại bán, thì chẳng sao, còn nếu mua để ở, thì em phải kiếm miếng đất mà chủ cũ là người lương thiện, ăn nên làm ra, hàng xóm cũng phải là những người tử tế. Bác thử tưởng tượng xem, đã làm cái nhà để cuối tuần về nghỉ, hưởng không khí trong lành, hưởng phong vị dân dã… mà vớ phải mấy thằng hàng xóm mất dạy, cờ bạc rượu chè, lần nào về nó cũng gây sự, hoặc là những lúc mình không về, nay nó phá cái này, mai nó phá cái khác… thì còn vui thú gì mà nghỉ ngơi nữa. Nhưng quan trọng nhất là, nếu sếp của bác muốn làm nhà nghỉ, thì phong thuỷ của cái miếng đất em tìm phải hợp với tuổi tác của người đứng tên, có thế nó mới phong quang về đường ăn ở, dù không phải là chỗ ở chính… – Chú cũng tử tế gớm nhỉ. – Thì đã bảo cò bợ là loại cò lương thiện nhất, thật thà nhất mà lại. Cầm đồng tiền của cả người bán lẫn người mua đưa cho, là nó phải “quang minh chính đại”. Gặp phải bọn “cò bóng” hay “cò ma”, thì có khi người mua có một tỷ, nhưng chỉ mua được miếng đất có giá trị thực là năm sáu trăm triệu. – Vừa nẫy, chú nói là với vị khách này của tôi, thì chú làm “cò bợ”. Nghĩa là những lúc khác, chú còn làm cả các loại cò khác ? – Đã làm “cò” thì phải vô cùng linh hoạt, có thế mới biến được nước bọt thành tiền. Điều quan trọng nhất là phải biết “trông mặt mà bắt hình dong”. Với những ông chủ đất hay khách mua “rắn mặt”, tức là những người hiểu biết, quen giao dịch trên thương trường, thì tốt nhất là nên làm cò bợ, kiếm ít thôi nhưng chắc ăn, mà nó cũng thanh thản cái… lương tâm. Nhưng khi gặp được ông chủ đất ngu ngơ (mà phần lớn những hộ nông dân ở các làng quê, có được một ít đất, khi thấy đất lên giá muốn bán, thì lại rất lơ mơ trong giao dịch hay là không tìm được người mua), với gặp được ông khách mua mù mờ, thì tội gì không làm “cò bóng” hay “cò ma” để kiếm đậm. Thôi bác về đi. Ba hôm nữa em trả lời bác. Đúng hẹn, ba hôm sau Nghĩa cho biết hắn đã tìm được ba thửa đất, một ở Ngô Đồng và hai ở Nghĩa Hương (đều thuộc huyện Quốc Oai). Ngày sau nữa, vợ chồng thủ trưởng cũ của tôi đánh xe về. Nhưng tiếc thay, cả ba thửa đó đều vượt quá khả năng tài chính của chị từ 100 – 200 triệu đồng, mà chị thì không muốn vay nợ thêm để mua. Nghĩa bả – Có lẽ chị chưa có duyên mua được đất ở đây. Để em cố gắng tìm thêm, nếu có, em sẽ gọi điện cho bác Thụỵ. Kỳ sau: “Cò bóng” |
Thâm nhập thế giới “cò” đất
1