Dãy nhà cho thuê tại Jakarta |
Để đến chỗ thuê nhà, từ đường chính chúng tôi đi bộ qua một siêu thị lớn sầm uất sâu vào bên trong các ngõ nhỏ hơn. Nhà đầu tiên mà chúng tôi xem là của một người đàn ông tên là Ali, căn nhà nằm ngay mặt ngõ to, ô tô đỗ cửa, giống một căn nhà hình ống ở Việt Nam, rộng chừng hơn 50m2 với một khoảng sân nhỏ phía trước.
Đồ đạc không có bất cứ thứ gì. Chỉ có xác nhà không. Bếp và khu vệ sinh được thiết kế ở trong cùng của căn nhà hình ống, nhỏ hơn rất nhiều so với phòng khách và phòng ngủ.
Tôi để ý thấy chủ nhà có xây một bể nước nhỏ ngay trong nhà vệ sinh để trữ nước trong trường hợp mất nước. Xem qua một lượt, tôi hỏi giá thì chủ nhà cho biết khoảng 23 triệu đồng /năm.
Ở Indonesia, thường chủ nhà bắt phải thuê và trả tiền luôn một năm. Tôi nhẩm tính giá cả như vậy so với túi tiền là cũng tạm chấp nhận được. Trong khi xem tới xem lui một vòng nữa, hỏi han đôi điều về điện nước, an ninh, lúc này tôi mới chú ý tới những lời cầu kinh qua hệ thống loa luôn vang bên tai.
Nước bạn có những chủ nhà có tiền đầu tư xây hẳn nhiều phòng cho thuê với giá bình dân, quy chuẩn như nhau: mỗi phòng rộng khoảng 13-15 m2 có điều hòa, kê vừa một giường, 01 bàn, vệ sinh khép kín, có thể có TV và điện thoại nhưng không có bếp. Bếp dùng chung. Mỗi khu cho thuê có khoảng 25-30 phòng như vậy. Chung một bếp nhưng rất ít người dùng. |
Tôi cũng có anh bạn người Indonesia nói định giới thiệu cho tôi ngôi nhà nhỏ nhưng lại thôi vì gần với đền thờ Hồi giáo, đọc kinh suốt ngày. Tôi nghĩ không thể thuê được vì tuy cũng có ưng ngôi nhà nhưng ồn ĩ thế liên tục thì khó sống nổi. Tôi cảm ơn chủ nhà, nêu lý do cần một chỗ yên tĩnh để tập trung học hành và chào từ biệt.
Tôi nói lý do với Yanto và đề nghị được dẫn đi xem nhà tiếp.
Sau một hồi tiếp tục đi bộ vòng vèo qua những con ngõ, Yanto hỏi một thanh niên đang ngồi trong hàng nước xem có nhà nào cho thuê ở đây không. Người thanh niên này nhanh chóng dẫn chúng tôi đi sâu vào một ngõ nữa nhỏ hơn nhiều, chỉ xe máy đi lọt, đến trước cổng một căn nhà đầu ngõ có dán số điện thoại cho thuê.
Không ngần ngại anh hỏi tôi có điện thoại di động không để liên lạc với chủ nhà. Tôi móc túi lấy điện thoại đưa anh. Anh bấm số và cứ thế đưa lên tai nghe! Lúc này tôi mới biết anh không biết dùng điện thoại di động. Được biết, anh là Yudi.
Yudi là thanh niên trong khu này nên rất thạo đường đi và các nhà cho thuê. Anh đưa chúng tôi đi xem khá nhiều nhà trong khả năng của anh. Đa số là những căn phòng giá rẻ, nằm trong các ngõ nhỏ ngoằn nghoèo, sâu hút nối nhau.
Ấn tượng với tôi là Yudi dẫn vào căn nhà nằm hun hút trong ngõ sâu tối âm u rồi bất ngờ dẫn quặt vào một ngôi nhà đối diện với một mảng tường chắn. Vợ chồng chủ nhà đang ở đấy, người chồng cởi trần sơn lại bức tường thấp lè tè một màu sơn trắng nhờ rất loãng.
Phòng sặc sụa mùi sơn mới. Nhìn lướt qua phòng, tôi đi qua một phòng nhỏ kế cận có thể làm bếp về phía nhà vệ sinh. Đây chỉ là một góc nhà được dành ra cho nhu cầu tối thiểu, một xí bệt đen đúa cũ rích và cạnh đó là một thùng phi đựng nước. Không nóng lạnh, hay vòi nước. Chủ nhân cho biết giá khoảng một triệu đồng/tháng.
Yudi dẫn chúng tôi đi xem một số căn phòng trọ khác cùng loại như vậy. Hơn 8 giờ tối, luồn lách các ngõ ngách nhiều, tôi cũng mệt và đói. Yudi vẫn nhiệt tình đưa đi hết nơi này đến nơi khác nhưng tôi nghĩ những nơi này không thể thuê được.
Yudi có vẻ muốn được ít tiền bồi dưỡng. Chắc cũng giống lệ ở quê nhà. Tôi rút một ít tiền đưa cho Yudi và cảm ơn. Yanto lấy làm bất ngờ và nói với tôi không nghĩ Yudi lại đòi tiền bồi dưỡng.
Tôi đoán Yudi cũng là một người nghèo, thu nhập không nhiều, nghe nói dẫn người nước ngoài (dù là sinh viên) đi chắc cũng có hy vọng gì đấy.
Để cảm ơn Yanto tôi chủ động mời ông cùng ăn tối. Yanto dẫn tôi về gần khu ông trọ và gọi hai đĩa cơm rang theo yêu cầu của tôi. Đang ăn thì thấy chủ hàng trả lại tiền thừa cho Yanto, hóa ra Yanto đã bí mật trả tiền trước trong khi tôi đang đi mua hai chai nước uống.
Qua đợt thâm nhập thị trường thuê nhà tôi nhận ra cho thuê nhà của bạn phát triển quy mô hơn ở ta. Jakarta lớn hơn Hà Nội và dòng người từ các tỉnh lân cận đổ về thủ đô làm ăn và có nhu cầu thuê nhà rất lớn.
Người thuê nhà chủ yếu để ngủ và ăn cơm bình dân bên ngoài. Một điều đặc biệt là những phòng cho thuê như thế này đã bao gồm giá dịch vụ. Giá thuê khoảng 2,5-3 triệu đồng/tháng bao gồm cả điện, nước và quần áo được giặt là miễn phí! Khoản này tôi thấy rất thích hợp với đàn ông ngại là quần áo như tôi!.
Tuy nhiên, nhìn chung mặt bằng cho thuê nhà ở Jakarta vẫn đắt hơn ở Hà Nội. Đơn cử với số tiền ba triệu đồng/tháng ở Hà Nội tôi có thể thuê riêng một ngôi nhà hoặc căn hộ khá hơn và rộng hơn.
Theo Ngọc Lâm / Tiền Phong, Jakarta