Câu chuyện về tòa nhà Cái giỏ

ngày nay, công ty longaberger là nhà sản xuất giỏ thủ công và cũng là nhà cung cấp các sản phẩm phục vụ gia đình và đời sống hàng đầu của mỹ. có trụ sở tại thành phố newark, bang ohio, nếu phần ngoài của tòa nhà tự thân đã là một điều kỳ diệu, thì phần nội thất có thể được xem là tuyệt mỹ.

năm 1896, khi gia đình longaberger chuyển đến dresden, bang ohio, ngôi làng bé xíu vẫn còn hưởng cảnh thịnh vượng của một trung tâm công nghiệp và vận tải nông thôn ở những ngọn đồi thấp chỗ rặng núi appalachian. trên phố chính có một khách sạn, ba nhà ga xe lửa, một nhà xưởng dệt len và một xưởng làm giấy. trong quá khứ chưa xa, có một con kênh đào nối liền cộng đồng này với kênh đào ohio canal lịch sử, biến ngôi làng thành một thị xã sầm uất bên bờ kênh.

câu chuyện về tòa nhà cái giỏ
một góc nhìn khác của tòa nhà cái giỏ

vào đầu thập niên 1900, giỏ cũng phổ biến như túi giấy và đồ đựng bằng nhựa như bây giờ. giỏ đựng đồ gốm, một mặt hàng được sản xuất tại nhà máy giỏ dresden, được dùng để chuyên chở đồ gốm cho ngành công nghiệp đồ gốm đang bùng nổ trong vùng.

năm 1919, j.w. longaberger (cha của dave) làm việc tại nhà máy giỏ dresden. là một thợ học việc toàn thời gian, ông đã học hỏi tỉ mỉ nghệ thuật làm giỏ, công đoạn thủ công đầu tiên là đan đáy giỏ. sau đó, ông học thêm cách đan sao cho vừa chặt tay, vừa chính xác, và nó đã trở thành thương hiệu của ông. j.w dần dần yêu thích nghệ thuật đan giỏ.

khi làm việc tại nhà máy giỏ, j.w đã gặp bonnie jean gist đến từ làng trinway lân cận. qua quá trình tìm hiểu, họ tiến đến hôn nhân vào năm 1927. trong thời gian diễn ra cuộc đại khủng hoảng, nhà máy giỏ dresden đóng cửa. j.w tìm việc ở xưởng giấy, nhưng ông tiếp tục làm giỏ sau giờ làm việc ở đây vào cuối tuần. năm 1936, j.w. và bonnie mua lại nhà máy giỏ dresden bị đóng cửa và ngôi nhà trên mảnh đất này. sau đó, j.w. đặt tên cho doanh nghiệp mới của mình là công ty giỏ đồ gốm ohio, phản ánh tầm quan trọng của giỏ đựng đồ gốm và ngành công nghiệp đồ gốm với doanh nghiệp phụ nho nhỏ của mình.

câu chuyện về tòa nhà cái giỏ
một vài sản phẩm điển hình của longaberger baskets

nhà longaberger trở thành đại gia đình, có 12 đứa con, sáu trai và sáu gái. bonnie làm việc toàn thời gian tại xưởng dệt len để giúp trang trải chi tiêu và những đứa trẻ lớn giúp đỡ cha chúng bằng cách làm đáy giỏ, gắn nẹp phía trên cho các giỏ đựng đồ gốm và cuối cùng bán giỏ sang các vùng lân cận.

năm 1934, đứa con thứ năm của cặp vợ chồng j.w và bonnie ra đời, đó là cậu bé dave longaberger. từ khi còn rất nhỏ, dave đã phải hứng chịu bao nỗi bất hạnh. kinh tế gia đình suy sụp, nói lắp ghê gớm đến nỗi người ta khó mà hiểu được cậu nói gì, và cậu bé lại mắc bệnh động kinh, vào thời đó người ta chưa biết gì nhiều về căn bệnh này.

tuy nhiên, những trở ngại đó không ngăn nổi tham vọng của dave. khi còn bé, cậu đã làm việc trong một tiệm tạp hóa, dùng xẻng xúc tuyết, giao báo, cắt cỏ và lấy rác. cậu còn điều khiến máy chiếu ở rạp chiếu phim địa phương nữa. vì dave luôn kiếm được tiền bằng công việc này hay công việc khác nên gia đình gọi cậu là “triệu phú 25 xu”.

năm 21 tuổi, cuối cùng dave đã tốt nghiệp trung học. anh khởi nghiệp bằng nghề lái xe tải chở bánh mì suốt nhiều năm liền cho hai lò nướng bánh khác nhau. từ năm 1961-1962, dave phục vụ trong quân đội mỹ.

tòa nhà cái giỏ được thể hiện qua chính sản phẩm của công ty longaberger

đầu thập niên 1960, con gái đầu lòng của anh ra đời, tami và dave trở nên hăm hở muốn vận dụng nhiều bài học anh đã có được suốt bao năm qua vào công việc làm ăn của riêng anh cũng như cho gia đình. năm 1963, khi quán bar harry’s dairy ở dresden được rao bán, dave và vợ đã mua lại. nhà hàng này chỉ có hai gian, hai cái bàn và tám cái ghế đẩu. sau này, dave đã mua cửa hàng tạp hóa bị phá sản a & p. ông đã sửa sang lại, mở rộng nó và khai trương với tên mới dresden iga foodliner. suốt những năm đó, dave làm việc cật lực giữa hai nơi, anh kiếm đủ sống cho gia đình, vốn bây giờ đã có thêm cô con gái nhỏ rachel.

vào đầu những năm 1970, dave để ý rằng giỏ ngày càng phổ biến, và anh cũng thấy rằng nhiều cửa hàng bách hóa đã bắt đầu bán giỏ nhập khẩu. dave băn khoăn liệu người ta có thích những thứ giỏ thủ công xinh xắn cha anh từng làm không. thế là anh bảo cha đan chừng một tá giỏ đi chợ, rồi mang đến một thị trấn gần đó. họ bán hết ngay lập tức và cửa hàng yêu cầu gửi thêm! j.w. làm thêm hàng tá, hàng tá giỏ nữa. tuy nhiên, đáng buồn là j.w. qua đời ở tuổi 71, ngay khi công việc buôn bán của gia đình đang khởi sắc trở lại.

dave mở nhà máy giỏ đan tay j.w ở dresden vào năm 1976. lãi có được từ những chiếc giỏ đan tay này tăng lên liên tục, mãi đến khi dave phải tìm một nơi để mở rộng nhà máy giỏ bé nhỏ của mình. anh đã tìm được một tòa nhà từng là nơi không đem lại mấy thành công: đó chính là xưởng dệt len nơi mẹ anh từng làm việc, vốn được xây dựng từ những năm 1890.

từ năm 1955, nó bị bỏ hoang, các cửa sổ vỡ kính, sàn nhà gập ghềnh và mái nhà lún xuống. may là những bức tường gạch vẫn còn bền chắc. trong tòa nhà đổ nát, xiêu vẹo này, dave mường tượng ra một nhà máy giỏ có hàng trăm thợ thủ công nam và nữ dệt, khâu lược và cười nói. qua các cuộc mạo hiểm làm ăn trước đây, anh đã chứng minh với bản thân rằng mình có sở trường dự đoán được những điều ngoài ý muốn, vì thế anh đã tiếp cận dự án mới với rất nhiều hăng hái.

quanh khuôn viên tòa nhà cũng được bài trí với những chiếc giỏ thật xinh xắn 

càng lúc, dave càng tin chắc rằng người tiêu dùng mỹ thích sở hữu những chiếc giỏ hiệu longaberger có chất lượng cao và khéo léo, đan bằng tay. anh cố gắng nhiều cách để bán giỏ ở các khu phố buôn bán lớn, các cửa hàng bách hóa và các đại lý bán lẻ khác, với mức độ thành công khác nhau.

năm 1978, dave phát hiện cách hiệu quả nhất để bán giỏ của công ty là không phải thông qua các đại lý bán lẻ mà thông qua các cuộc trưng bày nhà cửa, nơi một chuyên viên tư vấn về nhà cửa có kiến thức có thể trưng ra các loại giỏ của công ty longarberger và giải thích sự tài tình, khéo léo của người thợ trong mỗi cái giỏ đan ra. tổ chức bán hàng trực tiếp của công ty longaberger đã ra đời.

năm 1984, con gái của dave, tami, gia nhập công ty làm toàn thời gian sau khi tốt nghiệp trường đại học tổng hợp bang ohio. tami đã làm việc gần như tại một lĩnh vực của công ty, và năm 1994, dave chỉ định cô làm giám đốc. làm việc sát cánh cùng dave mãi đến khi ông qua đời vào năm 1999, tami trực tiếp học được những nguyên tắc quản lý của ông. cùng có tầm nhìn xa trông rộng như cha mình, cô đã sử dụng những món quà tặng độc đáo của riêng mình để đa dạng hóa công ty, đưa nó vào các lĩnh vực phong cách sống, nhà cửa khác, bây giờ phân khúc này chiếm gần một nửa doanh số của công ty.

dưới sự lãnh đạo của tami, khách hàng càng lúc càng yêu thích những cái giỏ. công ty có đặc điểm là đưa ra những chương trình nhân viên tân tiến và quyền công dân nổi bật. cô con gái nhỏ của dave, rachel, đã nối tiếp truyền thống bác ái của gia đình bằng cách đứng đầu tổ chức longaberger. từ khi khởi đầu hoạt động vào năm 1998, nơi đây đã tặng hàng triệu dollar cho các tổ chức từ thiện và các viện giáo dục tại địa phương.

ngày nay, công ty longaberger là nhà sản xuất giỏ thủ công hàng đầu của mỹ, và cũng là nhà cung cấp các sản phẩm phục vụ gia đình và đời sống, bao gồm đồ gốm, sắt rèn, phụ liệu may mặc và đặc sản. công ty có trụ sở tại thành phố newark, bang ohio, có khoảng 45.000 tư vấn viên nhà cửa trên khắp các bang của nước mỹ, những người trực tiếp bán sản phẩm của longaberger tới khách hàng.

phần ngoài của văn phòng tòa nhà này tự nó đã là một điều kỳ diệu, phần nội thất của tòa nhà thật sự là tuyệt mỹ. một cầu thang lớn, một đàn piano và sàn nhà bằng đá cẩm thạch, đây mới chỉ là phần nào trong toàn bộ decor đẹp đẽ của tòa nhà bảy tầng. đa số đồ gỗ được sử dụng ở đây được đóng bằng gỗ anh đào lấy từ câu lạc bộ golf longaberger ở hanover, được sấy khô, cưa xẻ và tạo hình ở xưởng mộc xây dựng của chúng tôi, hoàn thành và lắp ráp ở xưởng sơn – xây dựng. trần nhà bằng thủy tinh, ngước nhìn lên người ta có thể thấy hai quai giỏ.

theo tạp chí kiến trúc/www.cad.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *