Noi gương Hàn Tín

– Này, hôm 27/12 vừa rồi ông có tham gia chương trình “Giờ vàng” tại siêu thị điện máy, máy tính trần Anh ở 292 Tây Sơn, Hà Nội để mua hàng khuyến mại không đấy?

– Tôi phải xin phép biên tập ngay, rằng thì là “khuyến mãi” chứ không phải “khuyến mại”.

– Giời ơi…, “mại” hay “mãi” thì cũng thế cả.

– Thế cả là thế nào. “Mãi” là mua, còn “mại” là bán. Bi giờ khâu quan trọng của sản xuất là tiêu thụ được hàng hóa. Vì vậy người ta phải tổ chức “khuyến mãi” để khuyến khích việc mua hàng. Còn nếu nói “khuyến mại” thì chẳng hóa ra phải “khuyến khích bán hàng” như thời bao cấp à.

– Nhưng tôi thấy khối văn bản chính thức cũng vẫn gọi là “khuyến mại” cả đấy. Nhưng thôi, không cà kê dê ngỗng nữa. Tôi hỏi ông có tham gia cái “giờ vàng” hôm 27/12 ở siêu thị trần Anh không?

– Nói ông bỏ lỗi, kể từ hôm chen nhau trong “Ngày vàng mua sắm” đến vàng mắt ra mà chẳng mua được hàng, tôi sợ cái thứ “vàng” ấy lắm rồi.

– Thế mà ông biết không, cái “giờ vàng” ở siêu thị trần Anh nếu tính theo mật độ còn đông hơn nhiều. Vì đến 15 giờ mới bắt đầu “giờ vàng” mà nhiều người đã xếp hàng từ rất sớm. Mà khổ nhất là để vào được siêu thị, tất tật nam phụ lão ấu phải chui qua một cái dây căng ngang tầm… thắt lưng. Nhiều người chen được đến nơi nhưng thấy bị xúc phạm quá nên bỏ về. Một điều sỉ nhục khách hàng như thế không biết các cơ quan chức năng có biết không nhỉ.

– Đến cái anh… phó thường dân như tôi và ông còn biết mà cơ quan chức năng không biết thì hóa ra là… phỗng à! Nhưng tôi hỏi ông: Biết thì làm sao?

– Thì phải xử lý chứ.

– Gì mà nóng tính thế. Ngày trước, một thống soái quân sự của Lưu Bang là Hàn Tín muốn mưu nghiệp lớn, thuở hàn vi còn phải nuốt nỗi sỉ nhục để chui qua háng một anh đồ tể cơ mà. Thôi, muốn mua rẻ thì phải noi gương Hàn Tín đi!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *