|
Tôi cứ thắc mắc cánh thợ xây ốm đau thì đi khám ở đâu, chữa bệnh ra sao? Vì ít thấy anh chị nào dám…ốm. Đi khám bệnh đã khổ, khám chữa bệnh bằng BHYT, còn khổ hơn nhiều. Nghe vậy, nên tôi thử làm một chuyến xem sao.
“Tem phiếu” thời nay trong vai một công nhân nghèo, pV XD&pL đã đi khám bệnh để cảm nhận hết nỗi khổ của người dân trước phòng khám BHYT. Như đã hẹn, cùng với thợ xây Nguyễn Hạ Huy, 34 tuổi (Sóc Sơn – Hà Nội) bị đau dạ dày, chúng tôi vào khám ở bệnh viện Bạch Mai (HN). 8h sáng, tại cửa khám BHYT của bệnh viện đã đông nghịt người. Số sổ phát ra đã lên đến hơn 100 ở mỗi bàn khám. Người bệnh ngồi kín đặc hàng ghế chờ, không ít người ngả tạm vào tường, hay trải báo ra ngay sàn gạch chờ đến lượt. Mới 8h sáng, nhưng khu khám chữa bệnh BHYT đã đông nghịt người. Lơ ngơ chưa biết khám bệnh ở đâu, chúng tôi hỏi nhân viên thu viện phí nhưng chẳng ai trả lời. Một bệnh nhân đứng bên hướng dẫn ra phía ngoài làm thủ tục. Tại đây, một nhân viên đưa mảnh giấy, nói trống không “ghi họ tên vào” rồi phất tay ra hiệu vào phía trong. Quay lại gặp nhân viên thu viện phí, họ đưa ra quyển sổ khám bệnh và biên lai thu tiền khám…và “không hướng dẫn gì thêm”. Tôi, anh Huy cùng nhiều bệnh nhân khác ngơ ngác chưa biết đi đâu tiếp theo, lúc này đã là 10h. Chờ đợi cả ngày trời mới tới lượt khám nhưng khi bước vào phòng khám, chị Hồ Thị Lai (Ứng Hoà – Hà Nội) không khỏi bức xúc vì bác sĩ nói, “ khám BHYT thì khám ít ít thôi. Còn muốn khám thêm thì về tuyến dưới mà khám…”. “Đi phụ sơn đã nhiều năm, giờ bị ho do viêm phế quản, chữa mãi tuyến dưới không khỏi mình mới phải chạy lên đây, khổ lắm chứ!”, chị Lai than vãn. Đã qua lâu rồi thời “tem phiếu” nên khi thẻ BHYT bị coi như một thứ “tem phiếu” thời hiện đại thì dĩ nhiên người bệnh sẽ không được coi trọng. Nhưng biết làm sao khi người nghèo vẫn cần có nó.
Chờ nửa ngày, khám vài phút 15h, tôi ngáp ngắn ngáp dài nhìn về phía cánh cửa phòng khám. Tiếng micro gọi tên bệnh nhân vang lên, tiếng dép loẹt xoẹt, tiếng rì rầm nói chuyện bàn tán…tạo thành thứ âm thanh hỗn độn, rất đặc trưng của bệnh viện. Một bệnh nhân tên Hoàn vừa bước vào phòng khám chưa kịp định thần thì đã “được” mời ra ngoài vì “khám quá nhanh”. Anh kể, vào phòng có 2 bác sĩ khám, anh kể triệu chứng là đi thợ nề nhiều năm, giờ tê buốt vai trái, chỉ cần cử động mạnh là đau. Không hỏi gì thêm, bác sĩ cắm cúi kê đơn, mãi phút cuối mới cho biết thêm, “bị đau vai do ngồi sai tư thế”. Nếu uống thuốc thấy khỏi thì không cần tái khám. Làm thợ nề chứ có phải bàn giấy đâu mà… ngồi sai tư thế. Định hỏi lại, thì bác sĩ phẩy tay đuổi ra ngoài. 5 tiếng đồng hồ chờ đợi chỉ để được 3 phút khám, thế là xong ! Chị Hoàng Thị Lan 42 tuổi (Tứ Kỳ – Hải Dương) tới BV Bạch Mai để tái khám và làm các thủ tục xét nghiệm. Khám lần này chẳng khác gì lần đầu, có vài phút, bác sĩ kê đơn rồi “phủi tay” mời ra ngoài. phải bỏ cả buổi phụ hồ mà chẳng được việc gì, chị ngậm ngùi ra về, cầm trên tay kết quả “Viêm đường tiết niệu” mà không khỏi bàng hoàng. 16h30 phút, tôi quay lại khu Xét nghiệm Sinh hoá – Huyết học – Vi sinh. Vẫn những gương mặt bệnh nhân lúc sáng xếp hàng chờ. Nhiều người ở tỉnh xa chắc phải ngủ lại bệnh viện chờ sáng mai tiếp tục…đợi khám. Có người hỏi, tại sao những người thợ xây dựng không đến Bệnh viện Xây dựng của Bộ mình để khám, chữa bệnh? Qua tìm hiểu thì được biết ở đó thường tập trung những đối tượng cán bộ của ngành là chính. Với công nhân, không phải ai cũng có BHYT, đặc biệt là thợ xây, thợ hồ làm thời vụ. Nếu Bệnh viện Xây dựng mở rộng cánh cửa cho cả những đối tượng này thì còn gì bằng. |
Một ngày đi khám bệnh
253
previous post


