|
Từ nỗi bức xúc
Mới từ Quảng Ninh lên thăm vợ chồng người con trai cả, do có thói quen tập thể dục buổi sáng, nên 5 giờ sáng ông Lân, định bụng dạo một vòng quanh công viên cho giãn gân, giãn cốt. Vừa ra cửa, gặp một ông hàng xóm đang quần đùi, áo may ô, đứng vươn vai, tập thể dục dưỡng sinh ngay ở hành lang dãy nhà, ông Lân liền rủ ra công viên tập thể dục cùng cho có bè có bạn.
Nhưng lạ thay, ông hàng xóm nằng nặc từ chối và khuyên nên ở nhà tập, không nên ra đó vì “không khí ở đây trong lành hơn, ngoài đó đầy mùi phân lợn, không chừng mắc bệnh viêm phổi cũng nên”. Ông hàng xóm bộc bạch: “Ngày trước, sáng nào tôi cũng ra đó nhưng mấy tháng nay trong công viêc tự nhiên lại xuất hiện một cái chuồng lợn, mùi xú uế bốc lên nồng nặc, không ai còn dám tới đó nữa”.
Thời gian gần đây, nhiều người dân khu vực quanh công viên, cũng cảm thấy rất khó chịu bởi mùi phân lợn, trong công viên Bắc Linh Đàm, ông Nhâm, một người dân thường xuyên câu cá ở khu vực ven hồ cho biết: “Từ ngày xuất hiện mấy con lợn, bà nhà tôi nhất định không cho tới đây câu nữa.
Tôi bị bệnh viêm phổi nên nếu hít phải mùi này, bệnh lại phát nặng hơn. Hồi mới chuyển về sống ở đây, người dân chúng tôi ai cũng mừng vì có một công viên sạch đẹp, thoáng mát. Cứ sáng sớm và chiều tối, người lớn, trẻ em lại đổ ra công viên đi dạo tập thể dục, hít thở bầu không khí trong lành…Thế mà bây giờ… không ai dám tới nữa”.
Thủ phạm
Nghe chuyện, tôi tìm đến công viên Bắc Linh Đàm để “mục sở thị”. Vừa vòng qua sân tennis, một mùi hôi thối nồng nặc đã sộc vào mũi khiến ai hít phải cũng đều muốn ói. Ngay sát mép hồ, đặt chình ình một cái… chuồng lợn bằng khung sắt hàn kiên cố, có mái lợp hẳn hoi. Ba con lợn đen kiểu lợn rừng cứ vô tư xả chất thải ngay trên nền bê tông mà chẳng thấy ai thu dọn.
Một anh bảo vệ cho biết, chủ nhân của ba chú lợn này là ông Cường, chủ nhà hàng Vườn cau. Ông Cường sinh năm 1971, gia đình ông từ miền trong ra Bắc làm ăn nên có biệt danh là Cường “heo”. Anh bảo vệ nửa đùa nửa thật, dặn tôi: “Nếu em đến đấy mua lợn thì nhớ nói là mua heo, chứ nói lợn, ông ấy không hiểu là từ chối đấy.
Cách đây mấy tháng, ông Cường mở một cửa hàng ăn ở trong công viên Bắc Linh Đàm, món ăn đặc biệt của cửa hàng ông là món lợn Mán, nhưng để tiện cho việc làm ăn, ông Cường đã làm khung sắt rồi nuôi lợn, mổ lợn ngay tại nhà hàng (trong công viên). Anh bảo vệ cho biết thêm:
“Hôm đầu tiên nghe tiếng lợn kêu éc éc ngay sau nhà mình, anh thấy rất lạ, tưởng mình mơ, nhưng càng lúc tiếng kêu càng to và dữ dội hơn, anh liền chạy vào công viên, thì ra người ta đang mổ lợn. Bây giờ bọn anh không còn lạ gì tiếng kêu ấy nữa. Nhà hàng Vườn cau nằm ở góc cuối của công viên, đó là một căn nhà sàn sang trọng và khá bắt mắt, tuy nhiên khu bếp ngoài trời, ngay sát nhà sàn thì lại không được sạch sẽ cho lắm.
Các dụng cụ nấu ăn để ngổn ngang khắp nơi, cách đó chừng 5-6 mét là cái khung sắt để nuôi lợn, đặc biệt ở đây luôn phát ra một mùi thum thủm của phân lợn. Một người làm việc ở đây biết: “Những ngày trời nắng thì còn đỡ, chứ những ngày mưa dầm, mùi hôi thối nồng nặc bốc lên rất khó chịu, những hôm có gió thổi từ hướng ấy lại, thì chúng tôi chỉ còn nước bịt khẩu trang, không biết đến bao giờ không khí nơi đây mới trong lành trở lại như xưa”.
Theo Lao động xã hội