|
Trong khi, chưa tìm đâu ra các “mạnh thường quân” tài trợ cho giáo dục, các trường đã nhanh chân, hăng hái đua nhau “đem đất”, thậm chí lấy cả phòng học cho thuê hoặc chuyển mục đích sử dụng, biến môi trường sư phạm thành địa điểm kinh doanh.
“Chợ hóa trường học”
Một thực trạng “phản cảm” hiện nay tại không ít các trường đại học, cao đẳng (ĐH, CĐ) ở Hà Nội đó là hiện tượng “chợ hóa trường học”. Khảo sát tại một số trường ĐH, CĐ trên địa bàn Hà Nội, mới thấy được hết cái sự “thức thời” của các trường. Tại ĐH KHXH&NV Hà Nội, mặt sau của trường được tận dụng để xây ki ốt cho thuê, bọc kín bởi “liên hoàn” các quán photocopy, dịch vụ bưu điện…
ĐH Y tế công cộng lại tận dụng khoảng sân ngay lối đi cho một tư nhân thuê làm địa điểm bán cây cảnh từ nhiều năm nay. Nhiều chỗ khác trong sân trường được tận dụng làm… bãi gửi xe ô tô. SV Nguyễn Thu Tr. phản ánh: “Vào trường cứ ngỡ như vào… chợ. Bởi hàng ngày, người ra vào mua bán cây cảnh tấp nập, khá lộn xộn. Cây cảnh được bày bán, cảnh quan đúng là xanh mát hơn, đẹp hơn, trường cũng có thêm nguồn thu, nhưng em nghĩ nhà trường không nên làm như thế, vì nó dễ gây phản cảm không chỉ đối với SV, mà cả với người ngoài khi nhìn vào môi trường sư phạm của nhà trường”.
Khuôn viên Trường ĐH Công đoàn thì chình ình một sân tennis – hiện hữu từ nhiều năm nay. Cứ ngỡ nhà trường xây nên để cho SV “rèn luyện thể chất” – nhưng tìm hiểu thì hóa ra cái sân “bắt mắt” này là của một giảng viên trong trường ký hợp đồng thuê đất với trường, cải tạo xây dựng thành sân tennis để kinh doanh.
Vui chơi: phải trả tiền
Thiếu sân chơi đang là tình trạng chung của SV các trường ĐH, CĐ. Nhưng ngay tại các trường có sân chơi, không ít SV vẫn phải đứng ngoài nhìn hoặc đi chơi chỗ khác vì trường đã cho thuê hoặc chuyển mục đích sử dụng. Tài sản của trường mình sờ sờ ra đấy nhưng nếu muốn chơi thì chỉ có cách duy nhất là phải trả tiền.
SV ĐH Thủy Lợi vẫn tự hào khi sân bóng của trường được đánh giá là đẹp, hiện đại vào bậc nhất trong các trường ĐH, CĐ ở Hà Nội với mặt cỏ nhân tạo. Nhưng điều này có ý nghĩa gì khi SV chỉ được vào cổng sân là bị đuổi nếu không muốn mất tiền thuê sân! Thậm chí, có lần ngay đến cả đội bóng đá Trường ĐH Thủy Lợi, muốn vào sân tập cũng phải mất tiền. Bởi hiện nay, sân bóng của Trường ĐH Thủy Lợi đã bị “bán lại” cho Công ty TNHH Thương mại và Dịch vụ xây dựng Hoàng Nguyên toàn quyền sử dụng và khai thác.
Nguyễn Minh H. sinh viên năm 2, khoa Công trình buồn bã cho biết: “Quyền lợi của SV là được học tập và được tham gia vào các sân chơi lành mạnh, bổ ích ở trường sau giờ học căng thẳng. SV trong trường vốn nổi tiếng về ham mê bóng đá. Vậy mà bây giờ chúng em chỉ biết đứng ngoài hàng rào sắt mắt cáo nhìn vào sân bóng xem những người bên ngoài có tiền vào thuê đá, nhất là cảnh tượng đó diễn ra vào buổi chiều khi SV tan học – trông thật trớ trêu. Giá cho thuê như hiện nay, trung bình 375.000 đồng/ 1,5 tiếng/ 1 sân mini 5 người; còn sân lớn 11 người thì phải tiền triệu thì thử hỏi SV chúng em lấy đâu ra tiền để thuê sân”.
Trông vài người có nhu cầu đến thuê sân để đá bóng, chúng tôi cũng đã phải giật mình khi nghe nhân viên ở đây báo giá: 575.000 đồng cho 1 tiếng rưỡi thuê sân vào lúc chiều tối. Còn muốn thuê sân giá rẻ nhất 185.000 đồng thì chỉ có nước đá bóng vào giữa trưa. Với mức giá này, cũng dễ hiểu khi ở bãi gửi xe của sân bóng này, số lượng ô tô chiếm không phải ít.
Theo giải thích của Phòng Hành chính quản trị, Trường ĐH Thủy Lợi: “Nhà trường cho Công ty TNHH Thương mại và Dịch vụ xây dựng Hoàng Nguyên khai thác, sử dụng nhằm tăng nguồn thu cho trường, lấy kinh phí để duy trì, cải tạo sân bãi”.
Không chỉ tại Trường ĐH Thủy Lợi, hiện nay các sân chơi tiếng là phục vụ cho SV trong các hoạt động ngoại khóa, nhưng hầu như đều bị đem ra cho thuê hoặc chuyển đổi mục đích sử dụng.
“Văn hóa đồng tiền” khiến môi trường sư phạm đang bị “viêm nhiễm”, SV thiệt thòi đủ đường. Lấy lý do tăng nguồn thu, tăng kinh phí hoạt động chỉ là hành động bao biện cho hết cái sai này đến cái sai khác tại các trường ĐH, CĐ. Và ngay cả cái gọi là “nguồn thu, kinh phí” ấy cũng chưa biết sẽ “chảy” vào túi ai?
Theo Thời báo Doanh nhân

