Một khu công viên mốc meo, hoang vắng, cỏ dại mọc đầy, một số hạng mục đang thi công dở dang nằm nguyên trạng từ năm nay. Nó chỉ thoi thóp hoạt động cầm chừng ở hạng mục bể bơi trong vài tháng hè. Động thái này như để “chữa ngượng” phần nào cho dòng chữ trang trọng treo trước cửa công viên “vì phúc lợi xã hội” vẫn còn rõ nét trên chiếc cổng đồ sộ kiểu lâu đài cổ tích đã nhuốn màu nhà hoang đen xạm, rêu phong vì mưa nắng. Đây là nét phác hoạ về Công viên nước Hà Phương – một trong những công trình trọng điểm của tỉnh Hà Giang với diện tích quy hoạch tới gần 80 ha – rộng hơn một phường nội thị ở Thị xã Hà Giang. Và người dân nơi đây vẫn mong mỏi nó hoàn thành từng ngày để đáp ứng nhu cầu vui chơi giải trí của họ cũng như nâng tầm cho thị xã sắp lên đô thị loại III trong tương lai không xa. Tới thăm công viên vào một ngày hè nắng, chúng tôi được bác trông xe cho biết: nếu không mưa số người đến công viên lên tới hàng ngàn người. Họ đến đây để tắm, vì tất cả các hạng mục khác của công viên đã ngừng xây dựng từ năm 2004. Cô cũng thấy đấy, ngay mặt tiền công viên là dãy nhà dự tính là khu khách sạn 4 sao chưa đổ trần tầng một vẫn để tường xây mốc xanh còn gì!? Chúng tôi quan sát chiếc bể bơi không mấy rộng rãi và vô cùng ngạc nhiên thấy có rất nhiều người đang thích thú bơi lội, nô đùa trong làn nước. Nhiều gia đình còn đi tới ba, bốn người. Với số lượng người đông như vậy thì có lẽ các khu bể bơi ở Hà Nội trong những ngày nắng nóng cũng phải ghen tỵ. Anh Lê Ngọc Quỳ – Giáo viên trường tiểu học Tân Lập đưa con tới công viên cho hay: Khu bể nước sâu rất ít người tắm vì nghe đâu vừa có người chết đuối ở khu này mà dồn cả vào khu bể nông nên đông quá. Thị xã quá ít khu vui chơi, và các trò giải trí nên nhiều bậc phụ huynh cũng như tôi chiều con thì đành đưa tới đây chứ không ổn. Cha con tôi tắm không quen nên lần nào về nhà cũng bị ngứa, thậm chí còn bị ghẻ. Hết mùa hè thì cho cháu tới đây để xem hình khủng long cùng đội tàu dù đã ngừng hoạt động, mặc dù có lên được tới khu đồi đường đi lên cỏ cao lút đầu phải lấy gậy khua đường để tránh rắn rết. Anh bồi hồi nhớ lại: cách đây 5 năm khi mới khánh thành giai đoạn một của công viên dù mới chỉ hoàn thành khoảng 1/5 dự án nhưng ở đây cũng đã có rất nhiều hạng mục hoạt động. Ngoài khu bể bơi còn có vũ trường, hồ thả thuyền, đu quay, lựơn tàu cướp biển, tàu hoả bánh lốp, vườn khủng long với tàu tốc độ cao. Lúc đó chúng tôi mừng lắm. Mừng vì Hà Giang đã có một khu vui chơi được quy hoạch không kém gì Công viên nuớc Hồ Tây. Thế nhưng, công viên hoạt động chưa được bao lâu thì đã dừng không còn hoạt động gì nữa. Tất cả bây giờ còn lại chỉ là khu bể bơi được mấy ngày hè. Ai cũng mong công viên sớm hoạt động trở lại thì hay biêt mấy. Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, mong muốn này không chỉ riêng của người dân nơi đây mà rất nhiều người yêu mến Hà Giang cũng đồng mối quan tâm. Anh Hoàng Anh Tuấn – GĐ Công ty CP Du lịch Non nước Việt Nam (Hà Nội) chia sẻ: Rất nhiều khách trong đặt tour du lịch tới Hà Giang bởi mê cảnh đẹp thiên nhiên hùng vỹ của mảnh đất địa đầu cực bắc này. Song nhận xét chung của họ là tại trung tâm tỉnh lỵ không có một khu dịch vụ khách sạn, vui chơi giải trí nào xứng tầm cả. Khách cũng thích Khu du lịch suối khoáng Thanh Hà nhưng lại xa trung tâm quá kém đi sự thuận tiện. Đồng tình với ý kiến của anh Tuấn, bà Nguyễn Thị Lộc – một người kinh doanh nhỏ cũng cho biết: nhiều bạn làm ăn của bà ở bên Trung Quốc cũng rất thích sang Hà Giang chơi quan cửa khẩu quốc tế Thanh Thuỷ nhưng đúng là tại Trung tâm Hà Giang chưa có khu dịch vụ xứng tầm đề đón những khách quốc tế. Việc đình trệ trong quá trình thực hiên công viên nước Hà Phương không chỉ gây lãng phí tài sản, bỏ hoang hoá một phần đất đai đã thu hồi mà nó còn khiến nhiều hộ dân có đất trong quy hoạch dự án vô cùng bức xúc. Bởi phần lớn đất quy hoạch cho công viên mới chỉ nằm trên giấy như là “giữ đất” từ gần chục năm nay mà chưa có quyết định thu hồi trong thực tế. Thành thử đất của họ là đất nằm trong quy hoạch. Một người dân có đất trong dự án công viên bức xúc nói: Đất có bìa đỏ đấy nhưng không thể làm gì được: Xây nhà thì bị cấm, cắm sổ đỏ vay tiền cũng chẳng ai cho, đầu tư canh tác cũng không được. Người dân bị thu hồi đất chủ yếu là người dân tộc Tày và sống bằng nông nghiệp nên những năm qua cuộc sống vô cùng khó khăn. Trong khi khu đất này lại nằm ở vị trí đắc địa cách trung tâm thị xã 4km trên đường lên Cửa khẩu quốc tế, và vùng đặc khu kinh tế cửa khẩu Thanh Thuỷ nên có rất nhiều ngươi hỏi mua nhưng không bán được “kêu mãi cũng chẳng ai trả lời, chỉ khổ dân!” Được biết, về việc thu hồi đất để phục vụ việc xây dựng Công viên nước Hà Phương trong nhiều kỳ họp Hội đồng Nhân dân tỉnh cử tri xã Phương độ luôn kiến nghị: “Đất quy hoạch làm Công viên Hà Phương, dân đã có bìa đỏ đến nay chưa có quyết định thu hồi đất, nên giải quyết dứt điểm thu hay không thu, để nhân dân còn làm nhà, sản xuất, sử dụng đất có hiệu quả” nhưng “đã kiến nghị nhiều lần chưa thấy giải quyết” (trích Báo cáo tổng hợp ý kiến, kiến nghị của cử tri từ sau kỳ họp 12 đến kỳ họp 13 – HĐND tỉnh Hà Giang ngày 1/7/2009). Việc để tồn tại dự án treo như Công viên nước Hà Phương – từ nhiều năm nay gây lãng phí khiến dư luận đặt nhiều câu hỏi: Vì sao các cơ quan chức năng không cho doanh nghiệp tiếp tục thực hiện dự án? Nhà đầu tư không có đủ năng lực tài chính? Quy trình thực hiện dự án không dung theo quy định của pháp luật? Hay “găm” đất để thực hiện mục đích khác?… Những câu hỏi này xin gửi về cơ quan chức năng tỉnh Hà Giang. |
Công viên nước Hà Phương – tỉnh Hà Giang: Có phải là dự án treo?
11