Trang chủ » Hà Nội xây dựng tuyến phố “sạch” cả ở mặt tiền và trên cao

Hà Nội xây dựng tuyến phố “sạch” cả ở mặt tiền và trên cao

by Kien Truc - Kientruc.vn











Tấp nập tuyến phố đi bộ Hàng Đào – Đồng Xuân (Ảnh: Hải My)

Hanoinet – Chuẩn bị các hoạt động vào dịp còn đúng 500 ngày tới Đại lễ, Sở VH-TT&DL đã đề xuất thành phố cho phép xây dựng 1 tuyến phố điểm. Theo kế hoạch thì đây sẽ là tuyến phố kiểu mẫu không chỉ sạch trên bề mặt đường mà còn “sạch” cả ở mặt tiền và cả trên cao. Phóng viên báo chí đã phỏng vấn ông Phạm Quang Long – Giám đốc Sở VH-TT&DL Hà Nội.


 Ông có thể cho biết cụ thể về tuyến phố đó, và sẽ được xây dựng mẫu như thế nào?


–  Trên tuyến phố ấy sẽ không còn có bất kỳ một bảng quảng cáo, biển hiệu trái quy định nào, không có bất kỳ một hình thức rao vặt trên tường, một băng rôn hay một phướn treo trái phép nào. Nghĩa là tuyến phố đó sẽ sạch, gọn cả trên đường, mặt tiền, trên cao, các mái vẩy, mái che của các cửa hiệu buôn bán cũng được “dọn dẹp” cho gọn gàng, sạch sẽ.


Chúng tôi dự kiến đề nghị cả thành phố chọn tuyến từ Nhà hát Lớn, đi qua Tràng Tiền, Tràng Thi, Nguyễn Thái Học, Tôn Đức Thắng, Tây Sơn, Nguyễn Trãi, Quang Trung (Hà Đông) đến tận Ba La. Việc chúng tôi có đề xuất này chỉ là sự cụ thể hóa một bước tư tưởng chỉ đạo của thành phố.


Chúng tôi nghĩ rằng trong tương lai, phố phường Hà Nội phải đạt tới các tiêu chí sạch, đẹp, văn minh, hiện đại. Lúc này chúng tôi mới chỉ đề xuất hai tiêu chí là sạch và gọn gàng, ngăn nắp đã.


–  Được biết ông đã đi qua đi lại nhiều lần trên các tuyến phố để… nắm tình hình, ông làm như vậy với tư cách của một nhà quản lý văn hóa hay với tư cách của một người yêu Hà Nội?


– Tôi đã đi nhiều lần, trong nhiều lúc khác nhau. Tôi không phân biệt mình đi như thế với tư cách nào. Nó vừa là đòi hỏi của công việc, vừa có lúc chỉ đi để biết thêm thôi. Không phải tôi chỉ yêu Hà Nội mà tôi chịu ơn Hà Nội nhiều. Tôi có một gia đình ở đây, có công việc ở đây và 40 năm sống ở đây, tôi thấy có nhiều lý do để gắn bó với nơi mình sống.


–  Ông đã nhìn thấy những gì sau rất nhiều lần đi “khảo sát” như vậy?


–  Tôi thấy cả điều hay và cả những cái dở, những điều chưa đẹp. Một lần, tôi bị một người đi xe tạt ngay trước đầu xe mình mà không xin đường. Tôi suýt bị ngã, nên hét lên: Đi như thế à? Người đó quay lại cười rất biết lỗi và nhẹ nhàng: Xin lỗi nhé, vội quá. Tôi sững sờ và thấy mình cũng có lỗi khi đã xử sự như vậy.

Lần khác, tôi thấy một số người đánh bạc ngay bên hồ Hoàn Kiếm, tôi đã can thiệp và bị họ quây lại chửi rủa vì đã làm hỏng cuộc chơi của họ. Tôi cũng đã làm một cuộc thu thập số lượt người vượt đèn đỏ vào ngày thường cũng như ngày nghỉ, thử phân loại những người vi phạm, đã đếm được độ mươi, mười lăm điểm đèn tín hiệu không hợp lý v.v… Tôi cảm thấy một bộ phận không nhỏ công dân Thủ đô đã coi thường kỷ cương, đã xúc phạm đến lòng tự trọng của những người tôn trọng pháp luật.


Một lần, có một cô gái đi xe máy, xô phải một người nước ngoài, bà ta ngã, máu chảy ướt đầm bên chân. Mọi người xúm lại đưa bà ta vào bên đường nhưng cô gái ấy vẫn ngồi trên xe, thản nhiên nhìn rồi phóng xe đi. Tôi thấy phẫn uất và xấu hổ vô cùng. Tôi cho rằng chúng ta cần bằng nhiều cách làm cho người ta hiểu được nghĩa vụ của mình và đánh thức lòng tự trọng ở mỗi người, đánh thức ý thức công dân trong cộng đồng.


Bởi vì chỉ khi ấy cộng đồng mới “vào cuộc” một cách hiệu quả để chống lại cái xấu, để thành phố của chúng ta đẹp hơn lên. Có cực đoan không khi nêu câu hỏi này: Ông (hay bà) có thấy xấu hổ không khi vượt đèn đỏ? Ông (hay bà) có cảm thấy bị xúc phạm không khi có người cứ công khai, dửng dưng vi phạm các quy định của pháp luật, cứ ứng xử một cách thiếu văn hóa giữa chốn đông người?


Sau những lần “khảo sát” ấy, tôi có đề nghị chọn một việc làm gì đó thiết thực như chuyện về tuyến phố vừa nêu và bỏ đi những việc làm tốn kém mà không hiệu quả.


Vậy tuyến phố điểm lần này có gì khác so với dự án tuyến phố kiểu mẫu trước đây không, thưa ông?

–  Đúng là chúng ta đã tốn rất nhiều công sức, tiền của cho việc xây dựng các tuyến phố điểm và chưa thật sự thành công. Chưa thành công có nhiều lý do, nhưng theo tôi cái quyết định nhất vẫn là con người. Người nào chịu trách nhiệm chính: người được giao trách nhiệm và cả người giao trách nhiệm nữa.


Có thể thấy rằng tháng đầu tiên khi xây dựng các tuyến phố điểm, thành phố đã phong quang hơn. Sau một hồi chùng xuống, bây giờ mọi chuyện lại đang trở lại ngày xưa. Phải tìm ra đúng bệnh mới chữa được bệnh. Chỉ có sự vào cuộc của chính quyền, sự đồng bộ của các ngành, sự chấp hành của người dân mới dần đi vào nền nếp.


Nơi nào có công an, việc đi lại đỡ mất trật tự hơn. Ta đừng nên hô hào chung chung nữa mà nên cụ thể về trách nhiệm, quyền lợi, thưởng phạt, cơ chế đủ, đúng, giám sát chu đáo… tình hình sẽ có chuyển biến. Việc khó, phải làm từng bước, làm nhiều lần. Ví như quét nhà ấy. Rác nhiều, phải quét hàng ngày, quét đi, quét lại chứ quét một lần, sạch sao được.


Tên là phố điểm hay phố kiểu mẫu, tôi nghĩ không quan trọng. Quan trọng nhất là phố sạch, phong quang, không còn những vi phạm để không làm cho phố phường nhếch nhác là được rồi.


–  Ông làm thế nào để kéo người dân cùng vào cuộc?


–  Chính quyền có việc của chính quyền, dân có việc của dân. Chính quyền lo việc cơ chế, chính sách, những điều kiện và tổ chức cho người dân làm. Còn người dân phải tham gia và thực hiện nghiêm chỉnh các nghĩa vụ của mình. ở đây có cả góc độ pháp lý và cả đạo lý nữa. Ai vi phạm, phải xử lý; đồng thời phải khơi dậy được ở người dân sự ủng hộ, tham gia một cách tự giác.


Còn nhớ ngày lụt năm ngoái, tôi tham gia dọn vệ sinh ở quận H.M. Bùn ngập đường đến 20cm. Chúng tôi quét dọn trước cửa một nhà nhưng cả gia đình ấy không ai tham gia. Chúng tôi làm xong, ông chủ mới mở cửa ra, bưng chậu nước dội cho hết bùn trước cửa nhà mình rồi lại quay vào, đóng cửa lại. Nếu ai cũng đứng ngoài cuộc như thế thì không bao giờ chúng ta thành công cả. Phải làm sao đây là việc của mọi người, mọi nhà và ai cũng có nghĩa vụ tham gia mới hy vọng có kết quả tốt được.


– : Ông hình dung Hà Nội sẽ thay đổi như thế nào sau dự án này, và ông có tin những điều đó sẽ trở thành hiện thực?


– Ngồi mà tưởng tượng thì nhiều chuyện lắm. Tôi chỉ mong sau khi kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long-Hà Nội, bộ mặt thành phố sẽ khác. Mà như thế đâu phải chỉ có lợi cho một ai đó, một tổ chức nào mà là lợi ích và niềm vui của mọi người.


Riêng tôi, sẽ thấy rất buồn nếu công việc này lại giống như những công việc đã làm trước. Tôi mong là nó sẽ khác, rất mong nó sẽ khác và mọi công dân Thủ đô sẽ vào cuộc lần này với tinh thần khác.


– Xin cảm ơn ông!     



Theo ANTĐ

You may also like