Trang chủ » Kỷ niệm 50 năm mở đường Hồ Chí Minh và ngày truyền thống Đoàn 559 Bộ đội Trường Sơn (19/5/1959 – 19/5/2009): Tự hào là người lính Trường Sơn

Kỷ niệm 50 năm mở đường Hồ Chí Minh và ngày truyền thống Đoàn 559 Bộ đội Trường Sơn (19/5/1959 – 19/5/2009): Tự hào là người lính Trường Sơn

by Kien Truc - Kientruc.vn





“Mỗi lần ôn lại kỷ niệm về bộ đội Trường Sơn, lòng tôi lại trào dâng nỗi nhớ những người bạn chiến đấu. Trong số họ nhiều người đã hy sinh để đất nước được thống nhất. Trường Sơn và những người đồng đội – mãi mãi là niềm tự hào, là những khoảng khắc không bao giờ quên”. Người cựu bộ đội Trường Sơn Nguyễn Tiến Khánh đã khóc, những giọt nước mắt lâu ngày nén chặt bây giờ mới có dịp trào ra.

* Trường Sơn – Những kỷ niệm khó phai

“Lửa” từ trái tim, “lửa” tình yêu quê hương đã thôi thúc người thanh niên Nguyễn Tiến Khánh ở thôn Phú Lộc, xã Cẩm Vũ, huyện Cẩm Giàng (Hải Dương) khi đó mới 17 tuổi và đang là học sinh lớp 9 lên đường nhập ngũ vào ngày 5/4/1967. Ban đầu đơn vị của ông huấn luyện ở Chí Linh (thuộc Quân khu 3). Đến tháng 10/1967, ông được lệnh hành quân vào chiến trường miền
Nam, “biên chế” thuộc đơn vị Binh trạm 4 (Đoàn 559 Bộ đội Trường Sơn) đóng quân ở các tỉnh Kon Tum, Gia Lai, Đắk Lắk với nhiệm vụ chiến đấu, phục vụ chiến đấu và bảo vệ kho hàng toàn bộ khu vực binh trạm.

Tại chiến trường, ông đã cùng đồng đội tham gia nhiều trận đánh quan trọng như: Chiến dịch DKB năm 1968 (tên một loại đạn của Liên Xô), cứ 3 người phụ trách 1 khẩu DKB đã gây thiệt hại nặng về người và phương tiện chiến tranh của địch. Một ngày tháng 12/1969, tiếng máy bay B52 của địch bất ngờ gầm rú lượn xuống khu vực binh trạm, kèm theo đó là hàng loạt bom rải xuống. Những tiếng nổ đinh tai nhức óc, đất đai tung toé, từng cột sáng và khói bụi bốc cao. “Đang canh gác, tôi thấy cảm giác lạnh người, rồi lịm đi không biết gì nữa”, ông Khánh nói. Ngay sau đó, đồng đội sơ cứu tạm thời và khiêng ông đi từ sáng đến 2 giờ chiều mới đến Bệnh viện của Binh trạm 4. Dưới căn hầm bí mật của Bệnh viện, ông đã được các bác sĩ phẫu thuật mổ các vết thương ở não và vùng bụng. Sự chăm sóc tận tình của bác sĩ và các cô y tá người miền
Nam đã giúp ông dần hồi phục sức khoẻ. Sau đó ông lại chuyển viện, được đồng đội đưa đi bằng hình thức “cáng dìu”, tức là được mọi người mang cho ba lô, các vật dụng cá nhân, còn ông “tự” chống gậy đi, những đoạn đường khó đi sẽ được “dìu”. Ra viện, ông được xếp hạng thương tật 2/4. Năm 1979, vết thương tái phát buộc ông phải đi mổ lại.

Năm 1968 khi đưa công văn cho đơn vị, vì muốn nhanh hơn ông đi đường tắt nhưng do sai hướng mặt trời nên bị lạc vào rừng sâu lẫn trong bạt ngàn cây rừng, lau lách. Lúc này “thức ăn cầm hơi” của ông là thỏi lương khô kết hợp với rau rừng như rau tàu bay, lá lốt, củ mài. Sau đó may mắn có một đơn vị bộ đội đi qua ông mới thoát nạn.

* Chủ nhiệm HTX may cựu chiến binh giàu tình cảm giữa đời thường

Rời quân ngũ năm 1972, trước bộn bề khó khăn của cuộc sống đời thường, ông phải trải qua đủ nghề để kiếm sống. Sau nhiều lần suy tính, ông nhận thấy nghề may mặc rất phù hợp với sức khoẻ và khả năng của mình. Từ đó, ông dày công học hỏi, nghiên cứu nghề may, về các loại vải, cách thiết kế, mẫu mã quần áo và sản phẩm từ dệt may. Lăn lộn mất 5 năm học nghề ông đã thuần thục từ sự thẩm định, chi tiết may, đến “năng khiếu” dự báo nhu cầu thị trường. Năm 1986, ông thành lập Tổ hợp may 27/7. Sản xuất có uy tín, khách hàng đông, sản phẩm không đáp ứng đủ nhu cầu, ông đã mạnh dạn đầu tư tiền mua thêm máy móc, mở rộng sản xuất. Sau đó, trong một lần khi đến thăm Tổ hợp may 27/7, lãnh đạo thành phố Hải Dương nhận thấy, đây là một mô hình kinh tế hiệu quả, giải quyết công ăn việc làm cho nhiều người, đã gợi ý cho ông đổi tên thành Hợp tác xã (HTX) may cựu chiến binh.

Do “nhạy bén” nắm bắt được nhu cầu người tiêu dùng, sản phẩm của HTX may cựu chiến binh luôn cạnh tranh tốt trên thị trường, đuợc các cơ quan, đơn vị, trường học, bệnh viện… đặt mua nhiều. Hiện nay, HTX là địa chỉ tin cậy cung cấp các sản phẩm đồng phục, áo bảo hộ lao động cho nhiều đơn vị trong tỉnh. Ngoài ra, HTX còn nhiều mặt hàng cao cấp khác như: áo complê, sơ mi,.. có mẫu mã, kiểu dáng đẹp dùng để xuất khẩu. Tính ra mỗi năm, HTX cho doanh thu hàng trăm triệu đồng, tạo công ăn việc làm cho hàng chục người, với mức lương hơn 1,5 triệu đồng/tháng, trong đó, có nhiều con em chính sách, học sinh trường phục hồi chức năng.

Không chỉ đam mê với nghề may, ông còn chú trọng tới công tác đào tạo nghề, nhất là cho lớp trẻ, học sinh khuyết tật. Ngay từ năm 1980, ông đã tham gia dạy nghề may cho các thầy, cô giáo, học sinh Trường phục hồi chức năng của Hải Dương, rồi Trường Câm điếc của tỉnh. Hơn 10 năm dạy nghề, số lượng học sinh do ông đào tạo, đỡ đầu đã lên tới 500 – 700 người. Ngoài ra, ông cũng rất quan tâm đến những khó khăn vật chất, tinh thần cho anh em công nhân. Ông sẵn sàng giúp đỡ những người đồng đội, các cháu mồ côi, người tàn tật không nơi nương tựa, bằng cách dạy nghề vào tạo việc làm cho họ. Em Đào Thị Thoa, quê ở xã Cẩm Vũ, huyện Cẩm Giàng, bị câm, điếc bẩm sinh, được ông xin cho vào học ở Trường học sinh câm điếc, khi mới 6-7 tuổi, rồi trực tiếp dạy nghề và nhận về làm việc tại HTX… Tâm sự về người bạn chiến đấu năm xưa, ông Lê Hồng Sơn, Trưởng ban liên lạc bộ đội Trường Sơn tỉnh Hải Dương nói: “Anh Khánh là một cá nhân dũng cảm trong chiến đấu và nghị lực vươn lên làm giàu trong đời thường. Phẩm chất người lính Trường Sơn luôn tỏa sáng trong anh”./.

You may also like