Một hiện tượng cai nghiện ma tuý















“Thần dược”



Tiêu Vĩnh Ngọc sinh năm 1966 ở thị xã Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh, trú quán ở Q.Bình Thạnh, TP.HCM. Hiện nay anh sống ở mảnh đất nơi sinh ra, thị xã Cẩm Phả. Anh chế tác ra loại thuốc cai nghiện ma tuý này cũng giống như chuyện bà lang băm vứt một ngọn lá chữa rắn cắn. Bệnh thì khỏi, hỏi bà lang băm ấy bằng cấp thế nào, thành phần của thuốc ra sao? Nó không có câu trả lời giống những cái quy định, những phác đồ điều trị mà chúng ta thường đã thấy. Chỉ biết mọi bệnh nhân chữa đều khỏi, chưa một trường hợp nào về không. Hơn hai năm nay đã hơn 1.000 người nhờ Tiêu Vĩnh Ngọc cai nghiện, ai nấy như mơ. Đã có nhiều bệnh nhân từ Ca-na-đa, Mỹ, Trung Quốc… đến chữa và họ đánh giá thuốc của Tiêu Vĩnh Ngọc đỉnh hơn bất cứ loại thuốc nào mà họ biết. Thông tin này của bệnh nhân, chúng tôi đã trao đổi với một số người có trình độ, học vấn cao của ngành Y tế thì ai cũng ngỡ ngàng. Bởi phác đồ điều trị ma tuý của Bộ Y tế một đằng, Tiêu Vĩnh Ngọc điều trị một nẻo, trái nhau đến 180 độ, thuốc điều trị mang kiểm nghiệm không thấy gì ngoài chất caphein với một hàm lượng rất thấp. Mơ ước của Tiêu Vĩnh Ngọc là muốn xã hội thừa nhận loại thuốc do anh chế tác ra và lưu hành rộng rãi để góp sức mình ngăn chặn tệ nạn ma tuý. Nhưng làm việc thiện đâu phải muốn là được.


Uống thuốc, các con nghiện rất thích tắm, càng tắm nhiều càng chóng khoẻ



Không có một bác sĩ nào lại có thể ngờ rằng chỉ có mỗi một chén thuốc, người mắc nghiện nào muốn cai đều được, kể cả người đang có rất nhiều bệnh trong người. Người không cai được là người chưa muốn cai, tư tưởng còn nhớ ma tuý và không muốn rời xa ma tuý. Ai khó tin thì tìm cách ở gần người bệnh từ lúc uống thuốc đến lúc khỏi bệnh, người ít bệnh tật bốn ngày, người nhiều bệnh tật bảy đến mười ngày là cùng. Trăm nghe không bằng một thấy và sự thật sẽ cảm hóa thành một người tự nguyện tuyên truyền viên.



Mọi người đến cơ sở cai nghiện ma tuý thấy rất bình thường, cửa không đóng, nhà cửa thuê của dân đơn giản như một nhà trọ bình dân. Người cai nghiện gần như cả ngày ngồi chơi ở quán nước chè. Người mới đến khó tin, người điều trị xong họ tin và tin tuyệt đối. Không ai hiểu được cơ thể mình bằng chính bản thân mình, từng giây từng phút họ theo dõi và cảm nhận rất rõ ràng những thay đổi. Uống thuốc được ngoài 36 giờ, người mắc bệnh thấy bệnh chuyển, người bắt đầu nhẹ nhàng dễ chịu dần. Mỗi ngày đêm tắm vài chục lần, càng tắm nhiều, càng nhanh khỏe người. Người mắc nghiện ma tuý sợ nước số một, cả tháng họ không tắm đến một lần. Uống thuốc của Tiêu Vĩnh Ngọc ai cũng thích tắm và càng tắm càng thích, càng nhanh khoẻ. Tất cả công đoạn điều trị ở cơ sở cai nghiện ma tuý Tiêu Vĩnh Ngọc chỉ đơn giản vậy.






Khát vọng cộng đồng



Chúng tôi đã đến khu dân phố nơi cơ sở cai nghiện của Tiêu Vĩnh Ngọc, mọi người kể lại ngày đầu đến thuê nhà ai cũng phản đối. Đã là người đất mỏ ai không thấm cái hậu quả của tệ nạn ma tuý, chán ngán đến tận cổ, làm gì có chuyện đồng ý cho thuê nhà để rước nghiện về khu phố. Tiêu Vĩnh Ngọc phải thuê nhà nghỉ để cai nghiện miễn phí cho những người họ hàng ở thị xã Cẩm Phả. Những người nghiện ở khu phố cai được và thấy cai đơn giản ngầm rủ nhau đến cai. Số người đến chữa bệnh ngày càng đông, bà con khu phố vốn quen biết bố mẹ Tiêu Vĩnh Ngọc thăm dò tư cách của Tiêu Vĩnh Ngọc. Cuối cùng nước mắt cũng chảy xuống, cùng là người của khu phố, căn nhà được thuê giá nội bộ. Đã hơn hai năm mọi sự an ninh trật tự nơi đây tuyệt vời hơn cả ngày xưa. Nói là tuyệt vời vì ngày xưa còn có chuyện này chuyện kia làm phiền lòng ai đó trong khu phố do bọn nghiện gây ra. Bây giờ các “cao thủ nghiện” khắp đất nước về đây, ngày nào cũng vài chục người, gặp cáo, mèo dữ cũng phải chuồn. Hơn nữa tâm lý họ hy vọng một ngày nào đó không kiếm đủ tiền hút chích còn được tiếp nhận cai nghiện tại cơ sở.



Bà con khu phố ai cũng thừa nhận thuốc cai nghiện của Tiêu Vĩnh Ngọc tốt. Những người chúng tôi gặp là bà con liền kề khu phố, ai cũng quý mến Tiêu Vĩnh Ngọc. Bà Phạm Thị Hiển, nguyên là giáo viên, từ chỗ bà cai nghiện cho cháu gọi bằng dì ruột thành công, bà quý Tiêu Vĩnh Ngọc giúp đỡ anh như người ruột thịt trong nhà. Chính từ những câu chuyện trong đời, bà đã được nhiều giải thưởng viết về ma tuý. Ông trưởng khu phố Vũ Trọng Yêm, ông Phạm Văn Thiệp, bà Phạm Thị Khang, bà Đinh Thị Tẹo, chị Trần Thị Tỵ… đều là bà con hàng xóm liền kề rất thương Tiêu Vĩnh Ngọc, nhận xét về Ngọc rất tốt. Nhân dân khu phố Đông Hải 2 đã xóa hẳn mặc cảm người nghiện ma tuý, họ còn tuyên truyền vận động thu gom những người mắc nghiện về cai. Mọi người sống chan hòa gắn bó với nhau và ai nấy sẵn sàng làm tình nguyện viên tuyên truyền về cơ sở cai nghiện ma tuý cạnh nhà. Bây giờ ai nấy mới thấu hiểu lời người xưa dạy “Trăm nghe không bằng một thấy” .



Thuốc xem như đã là thuốc tiên, người sáng chế ra thuốc cũng hướng thiện. Anh sống vô cùng gần gũi với bệnh nhân, ăn chung, ngủ chung, thậm chí còn tham gia tắm rửa cho người bệnh. Tiêu Vĩnh Ngọc đi đâu cũng được những người đã cai nghiện thành công gọi là đại ca, là ân nhân, quý trọng như bố mẹ, anh em. Tiêu Vĩnh Ngọc – anh đã lấy lại sự sống và niềm tin cho những người một thời lầm lỗi. Tên anh đã khắc vào tâm khảm chí ít trên 1.000 người đã từng cai nghiện, nhiều người thề sinh tử có vinh cùng hưởng, có họa cùng chịu.



Thực tế tại cơ sở cai nghiện ma tuý của Tiêu Vĩnh Ngọc ở thị xã Cẩm Phả, Quảng Ninh, mỗi ngày chỉ cai được khoảng vài lượt người, vì cơ sở vật chất nhà cửa chật chội, người bệnh đến nhiều, không có chỗ đành hẹn. Tâm lý gia đình người bệnh muốn khỏi càng sớm càng tốt. Câu chuyện về đời tư “thần dược cai nghiện ma tuý Tiêu Vĩnh Ngọc” khá dài. Chính anh Tiêu Vĩnh Ngọc cũng là một người tính cách không bình thường. Không chấp nhận gia đình bệnh nhân tỏ vẻ giàu có, yêu sách khi chữa bệnh, miễn giảm chi phí cho những con bệnh nghèo, thường xuyên làm từ thiện cho dù có lúc không còn một xu dính túi.



Mô hình cai nghiện ma tuý của Tiêu Vĩnh Ngọc không có gì để so sánh với các trung tâm cai nghiện của Nhà nước tiền hàng trăm tỷ đồng. Nhiều vị lãnh đạo của tỉnh Quảng Ninh đã đến thăm quan. Nhiều cơ quan chuyên ngành trong và ngoài tỉnh cũng đã đến nghiên cứu mô hình cai nghiện của Tiêu Vĩnh Ngọc. Bác sĩ Huân – Giám đốc Trung tâm phòng chống HIV Quảng Ninh đã đến nhiều lần, ông có nhận xét đánh giá thiện chí vì những kết quả điều trị thuyết phục. Nhiều người là bác sĩ ở Bộ Y tế,  bệnh viện TW đến với tư cách là người trong cuộc, con cái mắc nghiện đã “thích” thuốc cai của Tiêu Vĩnh Ngọc. Nhiều người trong ngành công an đã đến mua thuốc về bán cho con nghiện ở gần nhà. Nhiều người đã bàn tính chuyện kinh doanh, nhưng Tiêu Vĩnh Ngọc không đồng hành với mục tiêu đó.



Nhiều người đã cho rằng mô hình cai nghiện ma tuý của Tiêu Vĩnh Ngọc là mô hình lý tưởng trong điều kiện thực tế hiện nay. Nếu hỏi những người đã cai nghiện ma tuý và những người thân đã từng chứng kiến thì họ đều có chung nguyện vọng, cần phải nhân  rộng trong cả nước để nhiều người cùng sớm được cai nghiện. Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng đã yêu cầu các cơ quan chức năng báo cáo cụ thể tình hình việc sử dụng thuốc của Tiêu Vĩnh Ngọc. Ngày 10/2/2009 các bộ: Y tế, Công an, LĐTB&XH, UBND tỉnh Quảng Ninh… đã đến cơ sở cai nghiện của Tiêu Vĩnh Ngọc. Ai cũng vui vẻ trước một sự thật cai nghiện ở đây và đều hứa sẽ làm hết mình để Chính phủ có được một giải pháp cai nghiện ma tuý trong thời gian tới.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *