Hiệu ứng đô thị

Việt Nam đang trải qua một kỳ nắng nóng kỷ lục kéo dài. Nhiệt độ trung bình ở nhiều tỉnh thành, nhất là khu vực miền trung thường xuyên xấp xỉ 400. Hạn hán đang diễn ra khốc liệt. Các nhà máy thủy điện đều ở mực nước chết. Cả nước thiếu điện và mất điện trầm trọng. Kinh tế nông nghiệp đang bị đe dọa. Đời sống nhân dân, đặc biệt ở vùng nông thôn hết sức khó khăn… Hà Nội, vùng đất địa linh vốn hàng thế kỷ trong thế thiên thời, địa lợi, mưa thuận, gió hòa thì nay đang là Tp có nhiệt độ trong những ngày này vào loại cao nhất phía Bắc. Người Hà Nội như lên “cơn sốt” với nhiệt độ thường xuyên 38 – 390, thậm chí có ngày vào ban trưa ở ngoài đường lên tới gần 500. Hậu quả của biến đổi khí hậu đã không còn là chuyện của mươi năm sau mà đã cận kề. Bên cạnh sự thay đổi bất thường của tự nhiên, thì tác động của con người trong quá trình phát triển đã góp thêm phần hủy hoại môi trường sống của chính mình. Hà Nội cũng không nằm ngoài hệ quả đó. Bây giờ từ trung tâm nội đô cho đến vành đai 2, vành đai 3 các tòa nhà cao tầng bọc kính mọc lên san sát. Các KĐTM dầy đặc các khối nhà chung cư nhiều tầng, đứng phơi mình trong cái nắng nóng như thiêu như đốt… trên đường phố, ken đặc người xe lưu thông chậm chạp và tắc nghẽn dưới cái nắng như đổ lửa. Tp đang phải trả giá cho tốc độ đô thị hóa và phát triển cực nhanh của mình trong gần hai chục năm qua. Những hồ nước, cây xanh – lá phổi của đô thị – đã và đang bị thu hẹp và ô nhiễm. Nồng độ bụi đã gấp nhiều lần tiêu chuẩn cho phép. Con người sống với bụi, ăn với bụi và ngủ với bụi! Những lúc thế này mới thấy những con đường rợp bóng cây xanh trong khu phố trung tâm như: phan Đình phùng, trần phú, Lý Thường Kiệt, trần Hưng Đạo, Hoàng Diệu, Lý Thái Tổ… mà người pháp quy hoạch ở thế kỷ trước quý giá biết chừng nào!

Gieo nhân nào, quả ấy! Chúng ta đang phải chịu hậu quả của những kế hoạch phát triển “lãng mạn” thiếu tính dự báo, những kế hoạch mang tư duy nhiệm kỳ đầy tính cục bộ mà trong đó không thiếu lòng tham vì lợi ích của một nhóm người. Bằng trí tuệ và tài năng, con người chỉ có thể khắc phục một phần của thiên tai, chứ không thể chế ngự được thảm họa do thiên nhiên gây ra. Chúng ta mải mê xây dựng, khai thác đến tận kiệt tài nguyên mà không tạo dựng! Chúng ta quen chặt cây, lấp sông hồ… để mở mang Tp, xây KĐTM, xây khách sạn 4 – 5 sao, xây cao ốc văn phòng hiện đại… mà quên dành đất để trồng lại cây xanh, làm công viên, hồ điều hòa, khơi thông dòng chảy…

Quay lưng lại với quy luật của tự nhiên, con người phải trả giá!

Vì thế mà Hà Nội vẫn nóng. Cả nước vẫn nóng. Và miền trung vẫn đang nóng và khát!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *