Khoảng trời riêng của tôi



 










 


(TNTS) Từ nhỏ, tôi đã thích đọc sách. Tôi đọc sách ngấu nghiến khắp nơi trong nhà. Nhưng có lẽ nơi mà tôi thường làm bạn nhất với sách là ở chiếc bàn riêng của mình. Tôi vẫn gọi nơi này là “khoảng trời riêng của tôi”.


Nhà chật, nhưng tôi vẫn cố xếp cho mình một “khoảng trời riêng” với bộ bàn ghế hướng ra cửa sổ. Trên chiếc bàn này, bao giờ tôi cũng xếp 3 chồng sách  nho nhỏ: sách giáo dục tâm hồn, đắc nhân tâm, chùm sách Hạt giống tâm hồn, một số sách chuyên môn thật cần thiết và những quyển sách mới mua đang đọc dở. Khoảng trời riêng của tôi được trang trí bằng một vài chậu cây theo mùa: khi là chậu xương rồng tí hon nhưng chắc khỏe, khi là bình hoa tươi, lúc hoa hồng, khi hoa cúc, theo mùa.


Những lúc rảnh rỗi, tôi thường ngồi ở góc riêng này, thả hồn mình theo từng trang sách. Tôi đã có được bao bài học, bao kiến thức bổ ích từ những trang sách. Ngồi ở góc bàn, tôi có thể vừa đọc sách, thỉnh thoảng lại nhìn ra bên ngoài, với những tia nắng vàng ươm, phảng phất mùi thơm của hoa lá. Những lúc ấy, tôi thấy lòng mình thư thái lạ lùng. Những khi bị stress, những lúc thấy lòng giận dữ, không kiềm chế được cảm xúc, tôi lại thu mình vào “khoảng trời riêng” của mình, nhìn những cuốn sách Hạt giống tâm hồn, Đắc nhân tâm được sắp xếp gọn gàng trên bàn, những bài học làm người từ sách chợt ùa về. Tự nhiên tôi thấy lòng mình tĩnh lặng, mọi giận dữ dần tan biến đi.


Chăm chút cho khoảng trời riêng của mình cũng thật đơn giản. Chỉ bằng những buổi chiều cuối tuần rảnh rỗi, tôi thường la cà ở nhà sách, chọn những cuốn sách hay, mới để làm phong phú thêm bộ sách của mình. Mỗi ngày, tôi lại cố gắng mang lại cho góc riêng của mình màu xanh từ lá, màu thắm của hoa, để nơi ấy mãi là một góc riêng trong mái nhà bình yên.


Nguyễn Ái Trà My (Q. Bình Thạnh, TP. HCM)









Chia sẻ với bạn bè qua:





Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *