Lạc bước trong “mây”







Điều đầu tiên mà ai cũng nghĩ khi bước vào Mây, là ao ước mình được sống ở một nơi như thế. Một biệt thự nằm cách mặt đường đông đúc hơn chục mét, nhưng bước vào là như tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài. Tường trắng, hành lang gạch tàu đỏ, khoảng sân có bóng cây đổ mát, những dây leo hoa xanh tím đang mơn man bò lên giàn… Ghế gỗ ngoài sân, vòi phun nước cách điệu và ngọn đèn nhỏ trên cánh cửa gỗ, hàng rào sơn trắng… Chúng lắp ghép với nhau theo một hệ thống vô lý nào đó, nhưng hoá ra lại đem đến những cảm giác ngỡ ngàng kỳ lạ. Ánh sáng phản chiếu từ những chiếc ô lớn màu trắng, bóng những chiếc lá non mỡ màng in trên tường như hoa văn, khiến người đi qua thường tưởng rằng mình đã gặp cảnh này trong những bức tranh thêu crosstitch hơi hướng cổ điển.


Một góc nhìn khác về Mây ở khu vực bên trong. Cần đi từ 3 – 4 người (trẻ) trở lên để tận hưởng sự phung phí không gian một cách cố tình. Ở đây có sofa êm ái, nhìn là muốn ném mình xuống nằm. Có những ghế rộng với gối tựa lưng cho những cuộc họp mặt thân thiện, có piano, bộ sưu tập xe mô hình độc đáo…


 Không gian của Mây thú vị đến nỗi, một bạn trẻ đã viết:


 Chúng ta sẽ ở bên nhau khi mùa xuân?


Ngoài sân, giàn đậu biếc đang dịu dàng trổ hoa trên hàng rào. Nắng nhạt lọc qua những chiếc ô lớn thành một thứ ánh sáng mơ hồ, em thèm ngồi đu đưa trên chiếc xích đu gỗ với một tách cappuccino bọt mịn, tán láo với bạn bè dăm câu chuyện. Buổi tối, lá cây rợp rạp, nhạc dịu, ngọn đèn nhỏ trên cửa gỗ như một lời mời gọi, và ngẩng đầu lên, sẽ là bầu trời sao.


Bao nhiêu lâu rồi chúng ta không nhìn thấy sao?


Chúng ta sẽ ở bên nhau khi mùa hạ?


Ngoài kia là nắng gắt, trong Mây là những căn phòng lớn thênh thang, rèm cửa nhộn nhạo, bàn ghế đầy sắc màu. Giá sách kỳ quặc ở sát trần, chạy dài từ đầu này đến đầu kia căn phòng đến mỏi cổ. Ngồi khoanh chân trên những chiếc ghế rộng đóng từ thùng gỗ, gối êm, beefsteak ngon đến không muốn rời chân quay về văn phòng.


Chúng ta sẽ ở bên nhau khi mùa thu?


Kệ trắng trên lầu vẫn chưa đầy chật sách, có sách cho anh và cho em, phòng đọc rộng và yên tĩnh. Nhưng anh sẽ thích chiếc ghế này, ngồi bên cửa sổ với một cuốn sách hay, và vào những lúc dừng mắt, chợt thấy đây là một trong những khoảnh khắc khó quên: buổi chiều thong thả, sách hay, cà phê ngon, con hẻm nhỏ yên tĩnh…


Và như thể mùa thu đã dừng lại ở đây.


Em thấy ở Mây không có mùa đông.


Ở Mây có thể sáng có mùa xuân, trưa mùa hạ, chiều mùa thu… Và chúng ta…


R.Q

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *