– Mặc dù đầu tuần, đầu tháng, tôi cũng phải phê bình ông… – Lại thấy “nóng trong người” hay sao mà sáng ra đã gay gắt vậy? – Sao có mà ở trên trời… Tại lần trước ông nói chuyện “trứng tẩy” ấy mà bây giờ bao nhiêu người khốn khổ kia… – Sao? Thế họ ngộ độc do ăn phải trứng tẩy à? Có ai làm sao không? – Không phải người ăn làm sao mà là người bán khốn khổ, người nuôi gà khốn khổ… Chả biết thực hư ra sao nhưng nhiều người nghe tin “trứng tẩy” đã tẩy chay trứng luôn, làm cho cái món vừa rẻ vừa bổ dưỡng này ế ẩm chẳng ai mua. Cuối cùng thì trăm dâu đổ đầu tằm, chỉ người nông dân là thiệt; giá thức ăn chăn nuôi thì lên mà giá trứng thì rớt thê thảm, thậm chí còn không bán được… – Nhưng có phải thông tin của tôi đâu mà tôi nói theo báo chí đấy chứ. – Ai thì cũng là thế cả… Lúc thì rau phun thuốc kích thích, lúc thì trứng có chất su – dan… – Thế ông bảo báo chí phát hiện ra rồi ỉm đi hay sao… – Nhưng đã ra đâu vào đâu… Mà cứ cho là có như thế đi thì dân làng Đông Ngàn tẩy được hết trứng trên thị trường à? Nhưng người tiêu dùng thì biết trứng nào tẩy, trứng nào không tẩy. Còn đợi đến lúc ra môn ra khoai thì người nông dân đã chết điêu chết đứng rồi… – Thế thì ông bảo các cơ quan chức năng vào cuộc sớm đi, đừng để báo chí nói chán rồi mới đủng đỉnh đi kiểm tra; kiểm tra rồi lại không biết bao giờ mới có kết quả… – Ông nói dễ… Cơ quan người ta còn bao nhiêu việc phải làm chứ dễ cứ ngồi đấy để xem báo chí nói gì là đi kiểm tra thì chẳng hoá ra chạy theo báo chí à? – Thế thì ông bảo mấy cơ quan chức năng ấy chạy trước đi cho dân nhờ. – Tôi thì là cái thá gì… Ông đi mà bảo. |
Ông đi mà bảo…
283

