Không chỉ là không gian hư cấu trong truyện tranh Doraemon – “nhà của Nobita” đã trở thành biểu tượng văn hóa gắn liền với ký ức tuổi thơ của hàng triệu người châu Á, đặc biệt là thế hệ 8x, 9x tại Việt Nam. Giờ đây, nhờ công nghệ mô phỏng 3D tinh xảo từ AI, căn nhà quen thuộc ấy đã được tái hiện một cách sinh động, chân thực đến từng chi tiết, khiến người xem như được bước ngược dòng thời gian trở về tuổi thơ.
Nhân dịp kỷ niệm 45 năm ra mắt loạt phim điện ảnh Doraemon, cũng như phim hoạt hình Doraemon 2025: Nobita và cuộc phiêu lưu vào thế giới trong tranh (Doraemon the Movie: Nobita’s Art World Tales) mở chiếu rạp tại Việt Nam, hãy cùng ngắm lại những góc nhỏ trong bộ truyện tuổi thơ gây thương nhớ một thời nhé!
Ngôi nhà được thiết kế đúng chuẩn phong cách nhà ở truyền thống Nhật Bản, phản ánh rõ nét cấu trúc nhà phố tại Tokyo giai đoạn thập niên 70-80 – bối cảnh gốc của loạt truyện Doraemon. Vị trí nhà nằm gần giao lộ, với sân trước nhỏ, cửa gỗ trượt và hàng rào gỗ – vốn là những yếu tố quen thuộc trong thiết kế kiến trúc Nhật thời kỳ hậu chiến.
Lối vào nhà của Nobita được bố trí gọn gàng với khu vực để dép, gương và kệ giày, nhấn mạnh sự tinh tế và thói quen sống ngăn nắp đặc trưng của người Nhật. Từ tiền sảnh, một hành lang dẫn ra các không gian chức năng khác như phòng khách, phòng ăn, phòng học và phòng ngủ – được sắp xếp trên cùng một mặt sàn nhằm tối ưu hóa diện tích trong diện tích nhỏ.
Phòng khách trong nhà Nobita là nơi quây quần của cả gia đình – không gian mà bà Nobi thường hay nhắc nhở chồng con, nơi diễn ra những cuộc họp mặt và cũng là nơi Doraemon nhiều lần sử dụng bảo bối để giải quyết các tình huống dở khóc dở cười. Nội thất giản dị với bàn gỗ thấp, chiếu tatami, tủ gỗ và tivi kiểu cũ – tất cả gợi nhắc đến thiết kế nội thất kiểu Nhật truyền thống, nơi mọi thứ được tối giản để dành chỗ cho sự gắn kết.
Đặc biệt, phòng học kiêm phòng ngủ của Nobita và Doraemon là không gian mang đậm tính biểu tượng. Đặt cạnh cửa sổ lớn có ánh sáng chan hòa, nơi đây chứa bàn học, giá sách, ngăn kéo thần kỳ nơi Doraemon bước ra – một trong những hình ảnh nổi tiếng nhất của bộ truyện. Chính tại căn phòng này, hàng trăm câu chuyện đã bắt đầu: từ việc Nobita quên bài, bị mắng, đến những chuyến phiêu lưu xuyên không gian và thời gian với chiếc cánh cửa thần kỳ hay chong chóng tre.
Phía sau nhà là khu bếp – không gian quen thuộc với bà Nobi, được tái hiện với màu xanh nhạt chủ đạo, tủ bếp nhỏ gọn, bếp ga, lò nướng và khu vực rửa bát – giản dị nhưng tiện nghi. Sân sau trở thành nơi Nobita phụ mẹ phơi đồ, quét sân hay trốn học; cũng chính nơi này, nhiều phân đoạn cảm động giữa cậu bé hậu đậu và chú mèo máy diễn ra, cho thấy chiều sâu tình bạn và tình thân vượt thời gian.
Không gian phòng tắm và vệ sinh tuy nhỏ nhưng được phân chia tách biệt – đặc điểm quen thuộc của thiết kế nhà Nhật. Máy giặt cũ – vật dụng thường xuyên trục trặc và là nguyên nhân khiến Doraemon nhiều lần phải “xuống tay sửa chữa” – cũng được tái hiện đầy sinh động trong bản dựng.
Sự tái hiện của “nhà của Nobita” không chỉ khiến fan Doraemon phấn khích mà còn giúp khán giả hiểu sâu hơn về nếp sống, văn hóa, cách bài trí nhà cửa của người Nhật Bản – những yếu tố được cài cắm khéo léo xuyên suốt bộ truyện gốc. Kiến trúc truyền thống kết hợp công nghệ mô phỏng hiện đại đã tạo nên một cầu nối tuyệt đẹp giữa thế giới tuổi thơ và hiện thực, giữa tưởng tượng và chân thực.
Ở góc nhìn rộng hơn, dự án tái hiện nhà Nobita cũng cho thấy sức mạnh của ký ức thị giác trong văn hóa đại chúng. Một ngôi nhà “bé nhỏ” với diện tích khiêm tốn, nhưng lại chứa đựng cả một bầu trời cảm xúc, từ tiếng cười thơ ngây, những bài học đầu đời cho tới khát vọng mơ mộng được bay xa – đó là lý do khiến căn nhà ấy luôn ở lại trong trái tim người xem, bất kể họ đã bao nhiêu tuổi.
Tiếp nối hành trình trở về tuổi thơ ấy, các không gian sống trong anime như nhà của Xuka, sân bóng nơi Chaien “tra tấn âm nhạc” hay con hẻm quen thuộc nơi nhóm bạn tụ tập sau giờ học… cũng có thể trở thành những mô hình truyền cảm hứng, khơi dậy niềm yêu thích văn hóa Nhật và thiết kế truyền thống châu Á trong lòng công chúng hiện đại.
Khi “nhà của Nobita” không còn chỉ nằm trên trang sách hay màn hình TV, mà hiện hữu sống động nhờ công nghệ – đó chính là lúc ký ức trở nên chạm được, và tuổi thơ – dù xa – vẫn có thể quay lại, thật gần.